Đến chết Lâm Nhuận An cũng không tin cậu còn có thể gặp lại Cố Tranh.
Người nọ toàn thân vẫn ngời ngời khí chất, bộ dáng nghiêm nghị không khác gì lúc xưa.
Đó cũng là dáng vẻ mà cậu thích nhất...
Cậu chỉ đi xuống lầu vứt rác mà thôi, ai ngờ lại đụng phải Cố Tranh đang đứng ở dưới.
Hai người cũng không có ồn ào gì, chỉ nhìn nhau mà không ai cất lời chào hỏi làm bầu không khí có hơi ngượng ngập. Lâm Nhuận An bèn trấn tỉnh tinh thần lại một cái, chủ động vẫy tay, "Trùng hợp ghê."
"Ừm."
Người này vẫn thản nhiên và lãnh đạm như trước, đến một câu nói cũng không thèm nói.
Lâm Nhuận An rũ mắt, trong lòng thấy chua xót khiến khóe môi hơi động đậy - Cố Tranh vốn không phải đến tìm cậu.
Hai người ngập ngừng một hồi lâu mà cũng không nói thêm gì, hoàn cảnh bế tắc này khó mà duy trì tiếp được, Lâm Nhuận An cầm túi rác đi vòng qua người của Cố Tranh.
"Mình nói chuyện chút đi." Cố Tranh nói.
Lâm Nhuận An ném xong túi rác định quay về nhà nhưng lại bị câu nói đó làm cho sững lại. Cậu nhớ lại người kia đã đối xử lạnh nhạt với cậu như thế nào, dĩ nhiên trong lòng không chấp nhận lời đề nghị.
"Không cần đâu."
Cố Tranh lập tức giữ chặt cánh tay của Lâm Nhuận An, "Chỉ một lát thôi."
Cảm xúc của Lâm Nhuận An trở nên nóng nảy, cậu muốn rút tay về nhưng thể lực giữa alpha và omega ngăn không cho cậu thực hiện điều đó. Huống chi Cố Tranh còn là một alpha tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677261/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.