🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong chuyến đi Chiangmai, mẹ dường như là người hạnh phúc nhất. Đã lâu rồi chúng tôi không trông thấy mẹ hào hứng hay nghe thấy mẹ cười sảng khoái như vậy. Dù tôi và Ning thường nói xấu sau lưng mẹ, rằng bà cư xử như đang đi nghỉ trăng mật với bác Amorn, hai anh em vẫn phải công nhận rằng sự ngọt ngào ấy đem lại cho mẹ một nguồn sinh khí mới sau những năm tháng mòn mỏi chịu đựng.

“Mẹ và bác Amorn đang bàn sau khi về đến Bangkok, mình sẽ tìm chỗ mở một hàng ăn,” mẹ nói với tôi và Ning vào một tối nọ, khi chúng tôi đang dùng bữa tại một quán vỉa hè trên đường tới thác Huay Kaeo và bác Amorn đang ngồi im lặng hút xì gà.

Dù tâm trạng mẹ đang vui vẻ hơn thường lệ, chúng tôi vẫn biết tốt nhất không nên phản đối hay tranh cãi với bà.

“Mẹ định bán loại đồ ăn gì ạ?” Ning điềm tĩnh hỏi, nhằm chiều lòng mẹ nhiều hơn là vì tò mò.

“Thức ăn Thái bình thường thôi, đồ chiên và cà ri, đại loại thế, bán buổi trưa cho những người đi làm, có khi cả tối nữa.”

“Con thấy cũng được.” Tôi gật gù. “Nhưng mẹ lấy vốn đâu ra?”

Mẹ lại ngưng một lúc, rồi khẽ đáp: “Mẹ nghĩ mẹ sẽ bán nhà. Ít nhất cũng đủ tiền đặt cọc cho cửa hàng.”

Tôi nhìn Ning. Cả hai đứa đều biết là bố mẹ tôi giúp nhau đi lên từ tay trắng, tích góp mãi mới đủ xây căn nhà bằng chính sức mình, và đó là thứ duy nhất bố để lại cho chúng tôi. Dù ở nơi đó không có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chai-thoi-gian/3547/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chai Thời Gian
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.