Nếu cất được thời gian trong chai 
Điều đầu tiên tôi mong được làm 
Là chắt chiu giành dụm từng ngày 
Cho tới khi vĩnh hằng trôi qua 
Chỉ để giành trọn chúng bên em 
Nếu có thể khiến tháng ngày kéo dài bất tận 
Nếu lời nói có thể biến ước ao thành hiện thực 
Tôi sẽ lưu giữ mỗi ngày như báu vật 
Và vẫn mãi như vậy 
Tôi sẽ giành trọn chúng bên em 
Nhưng dường như chẳng bao giờ đủ thời gian 
Để làm hết những điều mình muốn 
Một khi ta nhận ra mình khao khát điều chi 
Tôi đã tìm kiếm đủ lâu để hiểu rằng 
Em chính là người 
Mà tôi muốn đồng hành qua thời gian 
Nếu tôi có một chiếc hộp chỉ giành cho ước nguyện 
Và những giấc mơ không bao giờ thành hiện thực 
Chiếc hộp đó sẽ chẳng có gì đâu 
Ngoài kí ức 
Về cách em đáp lại những ước nguyện kia. 
“Chai thời gian”, Jim Croce 
Ca khúc “Chai thời gian” của Jim Croce phát ra từ chiếc máy hát tự động của một quán cà phê nhỏ ven đường khiến tôi dừng bước. Từ lâu, rất lâu rồi, tôi đã không nghe lại bài hát này, như thể nó đã biến mất khỏi kí ức của mọi người và bị ém nhẹm vào một xó xỉnh tối tăm nào đó. 
“Này Béo, đừng về vội.” Một giọng nói trong trẻo vang lên từ góc phòng. Tôi ngẩng đầu khỏi hộp đàn vĩ cầm, ngạc nhiên quay về phía người nói. 
“Chị chưa muốn về nhà.” Chủ nhân của giọng nói xách hộp đàn vĩ cầm đi về phía tôi. “Muốn đi loanh quanh một chút.” 
“Vậy đi cà phê đâu đó nhé?” tôi gợi ý, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chai-thoi-gian/3531/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.