Đám ma Porm diễn ra vắng lặng. Chỉ vài người họ hàng và bạn bè đến viếng. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cái chết có thể đơn độc và trơ trọi đến vậy.
Mẹ Porm quỳ trên sàn, hai chân thu về một bên, trước chiếc quan tài gỗ trắng chứa thi thể con gái bà. Bà không khóc nhưng cúi gầm mặt nhìn sàn nhà suốt buổi, trông như thể bà cũng không còn can đảm ngẩng đầu lên nhìn về phía trước. Nhiều khi, tôi có cảm giác kỳ lạ rằng người phụ nữ ấy thực chất chỉ là một miếng thạch đang chảy. Bà nhỏ nhắn nhưng cứng rắn. Bà đã mất mắt trái trong một tai nạn ô tô nhiều năm về trước. Một lần bà nhìn ta, bên mắt mù nheo lại liên tục khiến ta cảm thấy như đang bị truy bắt. Tôi không thích mắt trái của mẹ Porm. Nó làm tôi nghĩ đến những thứ xấu xa, những động cơ kín đáo, đến sự lạnh giá cực độ. Nhiều khi tôi không chắc con mắt bên nào của bà đang nhìn tôi. Rất có thể đó là con mắt có những sợ chỉ trắng mảnh đằng sau mí mắt răn reo. Nhưng giờ hai con mắt của bà không khác gì nhau, với nỗi đau ẩn chứa và khát khao tuyệt vọng. Mặc dù bà không khóc than trước sự ra đi của con gái, đôi mắt ấy đã thể hiện mọi cảm xúc dành cho Porm rõ rệt hơn bất cứ từ ngữ nào khác.
Bức tranh tôi vẽ Porm đặt trước quan tài đã diễn tả được rất nhiều về ánh mắt, nụ cười và dáng vẻ nó. Tôi cảm thấy như nó vẫn ở bên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chai-thoi-gian/3169481/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.