Trong điện Thăng Tiên.
Tô Trường Ngự nhìn cung điện lộng lẫy vàng son, trong lòng không khỏi thấy cảm khái.
Dù hắn thích giả trâu bò, lúc nào cũng bày vẻ ‘chẳng sóng gió gì mà ta chưa từng thấy’.
Nhưng trên thực tế, nói lời khó nghe, một người từ xó xỉnh chui ra như hắn, thì có mà thấy được sóng gió quái gì!
Đây là một trong những tòa điện quan trọng nhất của hoàng cung Đại Càn.
Thăng Tiên Điện.
Đương nhiên là phải bất phàm.
Song, dù trong lòng rung động, nét mặt Tô Trường Ngự vẫn bình thản như cũ, hắn sải chân đi vào.
Nhanh chóng nhìn thấy một cái ao.
Tiên trì (ao tiên) này, tràn đầy khí trời đất hòa hợp.
Đây là ao chứa Thiên Sơn thần thủy, mỗi một giọt đều giá trị không rẻ.
Uống nước này có thể làm thuốc.
Nhưng dùng để tắm, thì chưa hề nghe bao giờ.
Có thể nói, ngoài Đại Càn vương triều, bốn đại vương triều kia hẳn khó mà có được nhiều thần thủy như vầy.
Tô Trường Ngự cởi trường bào.
Hắn khựng lại, nhìn quanh, sau khi chắc chắn xung quanh không có ai, mới đi vào trong ao.
Bước vào trong tiên trì.
Tô Trường Ngự cảm nhận được một sự ấm áp khó tả.
Lỗ chân lông toàn thân đều nở hết ra.
Thiên ngôn vạn ngữ, xếp thành một chữ.
Sảng! (sảng khoái)
Ngâm người trong ao tiên, Tô Trường Ngự không quên mục đích của mình.
Lập tức vận chuyển tâm pháp tu hành.
Linh khí ồ ạt tràn vào trong cơ thể.
Chúng như dòng lũ phá đê, ào ạt tràn vào người Tô Trường Ngự.
Có chút khó chịu, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455397/quyen-4-chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.