Dịch: Tiểu Băng
***
Cứ thế, một nén nhang sau.
Những tiếng bước chân vang lên, những bóng người, thi nhau xuất hiện ở cửa tửu lầu.
Đám người này nhốn nháo ồn ào, người đi vào tửu lầu đa phần đều là lão giả, tóc đã bạc trắng, nhưng tinh thần sáng láng, đều là người gừng càng già càng cay.
"Trần đạo hữu, lần này có ngài đích thân giám đốc khảo hạch luyện đan Bạch Vân, hẳn sẽ không có ai dám làm bậy đâu."
"Đúng, đúng, dù Trần đạo hữu không chỉ luyện đan sư từ Tấn quốc học phủ ra, còn là sư thừa của Từ Thường trưởng lão, ai mà dám làm bậy chứ! "
"Không sai, Trần đạo hữu tuổi còn trẻ, còn là luyện đan đại sư, hẳn là không bao lâu nữa, sẽ được kề cận đế vương Tấn quốc thôi."
Đám lão giả ồn ào bàn tán, trong câu chuyện còn nhắc tới Tấn quốc học phủ và Từ Thường.
Diệp Bình ngồi trong góc, cầm ly rượu lên không nói gì, nhìn về phía âm thanh bàn tán, thấy nhiều người vây quanh một người đàn ông trung niên mặc áo xanh, mặt tươi cười, được mọi người không ngớt lời khen ngợi.
Đương nhiên mặt mũi đầy vui vẻ.
"Chư vị tiền bối, xin đừng nói, Trần mỗ chẳng qua là phụng lệnh Tấn quốc, tới giám đốc kỳ khảo hạch đan đạo của Bạch Vân cổ thành mà thôi."
"Vả lại, vị trí đệ nhất luyện đan sư Tấn quốc, chư vị nhất định đừng nói lung tung."
"Vì dù có là sư phụ ta, cũng không dám nhận mình là đệ nhất luyện đan sư của Tấn quốc."
Trần Ninh mở miệng, giọng thì khiêm tốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455355/quyen-4-chuong-213-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.