Trên sườn núi Thanh Vân.
Diệp Bình nhanh chóng đi tới.
Tò mò nhìn đám người Tô Trường Ngự.
Hắn không biết đang có chuyện gì, nên rất tò mò.
"Nhị sư huynh, sao thế?"
Diệp Bình hỏi, Hứa Lạc Trần đáp.
"Tiểu sư đệ, hôm nay là lần đầu tiên tiểu sư tỷ đệ xuống núi, bọn ta cùng đưa sư muội xuống, đệ tiện thể đi tham gia khảo hạch luyện đan sư với ta."
Hứa Lạc Trần nói.
"Khảo hạch luyện đan sư?"
Diệp Bình không hiểu. Hắn không thắc mắc gì chuyện Trần Linh Nhu xuống núi.
Vì hôm trước đã nghe nhắc tới rồi, nhưng chuyện khảo hạch luyện đan sư, Diệp Bình không thể không kinh ngạc.
"Nhị sư huynh, với khả năng luyện đan của huynh bây giờ, còn cần đi tham gia loại khảo hạch đó à?"
Diệp Bình biết khảo hạch luyện đan sư, nhưng mà theo hắn thấy, Hứa Lạc Trần đã có trình độ luyện đan sư như thế rồi, còn cần tham gia loại khảo hạch này nữa ư?
Hứa Lạc Trần nghe hỏi, không chút giật mình, ngược lại còn như đã có chuẩn bị trước, từ tốn đáp trả.
"Tiểu sư đệ, sư huynh đúng là đã đạt tới đan đạo đỉnh phong, nhưng sư huynh luôn cảm thấy còn thiếu chút gì đó, nên định thử thể nghiệm lại làm một luyện đan sư bình thường."
Giọng Hứa Lạc Trần đầy vẻ đương nhiên, câu trả lời cũng đầy vẻ cao thâm khó lường.
"Ta hiểu rồi, Nhị sư huynh, ngài thật không hổ là luyện đan sư tuyệt thế."
Diệp Bình nghe một cái là hiểu ngay đạo lý trong đó.
Nói trắng ra là trọng tu chứ gì?
Thế nên, Diệp Bình đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455351/quyen-4-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.