Hạ Đế nhìn Tô Trường Ngự càng thêm thuận mắt.
Nhìn hắn, rồi nghĩ lại Thái tử kia của mình.
Cả ngày chỉ biết lôi kéo văn võ bá quan, lôi kéo đám văn võ bá quan đó có ích lợi gì không?
Quả thật là buồn cười, đám văn võ bá quan kia có thể bảo vệ ngôi vị hoàng đế được à?
Bất kể là ai làm hoàng đế, đám quan lại kia cũng là bề tôi của Đại Hạ, mà loại bề tôi này, luôn là những kẻ gió thổi chiều nào nghiêng chiều ấy, không tới phút cuối, thì không chịu tiến lên.
Đây chính là tầm quan trọng của bày bố cục.
Ngươi lôi kéo được một Cổ kiếm tiên, còn mạnh hơn là lôi kéo tất cả văn quan võ tướng của Đại Hạ vương triều.
Đã không biết bao nhiêu lần ông ám chỉ cho Thái tử, bảo hắn phải biết nhìn ra xa một chút.
Kết quả thế nào? Vẫn chỉ biết suốt ngày lôi kéo người này lôi kéo người kia của Đại Hạ vương triều.
Khó khăn lắm mới gây dựng được quan hệ với Đại Trạch vương triều, lại đi dùng tư thế nhờ vả bọn họ, hy vọng bọn họ giúp hắn trở thành hoàng đế.
Quả thật là buồn cười.
Nghĩ tới đây, trong lòng Hạ Đế lại nổi lên tức giận.
Đường đường là trữ quân của Đại Hạ vương triều.
Đường đường là Thái tử của Đại Hạ vương triều.
Vậy mà chỉ vì để trở thành hoàng đế, lại chủ động đi lấy lòng Đại Trạch vương triều.
Quả thật là làm nhục quốc thể.
Nhìn lại Tô Trường Ngự, đường đường Cổ kiếm tiên mà còn là đệ tử của nó, đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455342/quyen-4-chuong-206-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.