Trong bí cảnh.
Tất cả mọi người đều ngây người.
Ngay cả Kiếm Vương cũng im bặt.
Dù đây chỉ là một đạo phân thân nguyên thần, nhưng cũng có linh trí của mình.
Nói thật, ông ta đã chuẩn bị xong tinh thần nhìn thấy Tô Trường Ngự bật khóc, quỳ xuống đất, cầu mình cho truyền thừa.
Không ngờ, Tô Trường Ngự lại nói những lời như thế!
Ngươi xứng sao?
Bà nó.
Ta là Kiếm Vương, Thất Vương của nhân tộc, kiếm pháp thông thiên, tuyệt thế vô song, ngươi còn dám ở đây coi thường ta?
Kiếm Vương ngơ ngác, không biết phải trả lời Tô Trường Ngự thế nào.
Đám Thái Hoa đạo nhân bối rối.
Đối với bọn họ, truyền thừa của tu sĩ Kim Đan đã là quý báu lắm rồi.
Bây giờ gặp được truyền thừa của Thất Vương, đây quả thực là bước đầu tiên để sau này thăng nhanh vùn vụt.
Vậy mà, Tô Trường Ngự lại phát bệnh ngay lúc này!?
Đừng nói đám Thái Hoa, chính Tô Trường Ngự cũng còn bối rối.
Hắn có muốn truyền thừa này không?
Câu trả lời đương nhiên là muốn.
Thử hỏi, truyền thừa của Thất Vương, ai mà không muốn?
Nhưng vấn đề là, mình không khống chế được mình.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ a.
Tô Trường Ngự vô cùng gấp gáp.
Thậm chí muốn khóc luôn.
Cũng may, Kiếm Vương không phải là người bình thường, chỉ là một hai câu nói, đương nhiên không thể làm ông ta giận được. Dù gì cũng đã sống lâu như vậy, có cảnh tượng gì chưa trải qua đâu!
Chỉ là mấy lời kia của Tô Trường Ngự làm ông ta bất ngờ, không kịp đề phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455325/quyen-3-chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.