"Thượng tiên, xin ngươi đừng niệm nữa, rốt cuộc ta làm sai ở đâu? Ngài nói thẳng ra đi có được không?"
"A a a a a! Thượng tiên, ngươi hèn hạ, ta nói cho ngươi nghe bí mật động trời, mà ngươi lật lọng?"
"Thượng tiên, ta không cần ngươi giải vòng kim cô nữa, ta sai rồi, ta sai rồi, ngài tha cho ta, xin ngài tha cho ta."
Đại Ngục Oán Quỷ lại lăn lộn, nước mắt nước mũi lem nhem đầy mặt, kêu khóc cầu Diệp Bình tha cho mình.
Hắn rất khó chịu, rất đau đớn, hắn không tài nào ngờ được Diệp Bình lại tiểu nhân như vậy.
Quả nhiên miệng lưỡi nam tử đều là gạt người.
Diệp Bình lạnh lùng nhìn Đại Ngục Oán Quỷ.
Nói thật, lúc đầu hắn cũng có chút hiếu kỳ, không biết Đại Ngục Oán Quỷ biết được bí mật gì.
Không ngờ lại như thế này!
Nói lời khó nghe, nếu Đại Ngục Oán Quỷ chỉ bảo các sư huynh là phế vật, Diệp Bình đã không tức giận như vậy, quá lắm hắn sẽ chỉ kiên nhẫn giải thích cho Đại Ngục Oán Quỷ hiểu các sư huynh mạnh như thế nào.
Nhưng mà không ngờ, người này lại sỉ nhục thẳng vào Nhị sư huynh của hắn, lại còn dùng những lời vô cùng nhục nhã khó nghe.
Bảo sao Diệp Bình không tức?
Làm sao không giận?
Sau chừng một nén nhang.
Diệp Bình mới dừng niệm chú, Đại Ngục Oán Quỷ nằm bẹp dưới đất như đã sắp chết, chỉ còn một hơi tàn thoi thóp mà thôi.
Khẩn cô chú kinh khủng cỡ nào, Đại Ngục Oán Quỷ không thể nào miêu tả được, nhưng lần nào cũng làm hắn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455293/quyen-3-chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.