"Bọn chúng ở kia, mau đuổi theo." 
"Thập công chúa ở ngay phía trước, mau đuổi theo." 
"Giết!" 
Giữa núi non, những bóng người thi nhau xuất hiện, đông đảo phải tới mấy ngàn người, xuyên qua giữa rừng. 
Diệp Bình bình tĩnh, kéo Hạ Thanh Mặc chạy như điên. 
"Ân công, sao ngươi không ngự kiếm phi hành?" 
Hạ Thanh Mặc bị kéo chạy nhanh thì hơi vất vả, nàng là công chúa cao quý, làm sao chịu nổi chuyện chạy như điên thế này. 
Hạ Thanh Mặc rất tò mòm, vì sao Diệp Bình cứ chạy bằng chân, ngự kiếm phi hành không tốt hơn à? 
Nàng thấy bụng mình nôn nao muốn ói. 
"Ta không biết ngự kiếm phi hành." 
Diệp Bình lúng túng, hắn không biết ngự kiếm phi hành, vì Đại sư huynh chưa dạy hắn. 
Sau này đi Tấn quốc Học Phủ, Diệp Bình cũng chưa học được Ngự Kiếm Thuật, không phải Tấn quốc Học Phủ không dạy Ngự Kiếm Thuật, cũng không phải là Diệp Bình lười, mà cái chính là không phải Đại sư huynh dạy, thì Diệp Bình không muốn học. 
"? ? ? ?" 
Hạ Thanh Mặc bối rối. 
Một người Trúc Cơ sơ kỳ, khí huyết hoả lò, trong nháy mắt bố trí xong trận pháp, mà ngươi nói ngươi không biết ngự kiếm thuật? 
Giống như một tài tử siêu đẳng đầy bụng kinh luân nói mình không biết viết chữ vậy. 
Hạ Thanh Mặc lập tức lấy lại tinh thần, nói với Diệp Bình. 
"Ân công, hay để ta dạy Ngự Kiếm Thuật cho ngươi nhé?" 
Hạ Thanh Mặc nói, nàng thật sự không chịu nổi sự lắc lư này. 
"Thanh Mặc công chúa, ta không có ý gì đâu, nhưng đại sư huynh của ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455285/quyen-3-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.