Tấn quốc Học Phủ.
Bên ngoài Đan Các.
Mọi người sững sờ, nhìn Diệp Bình với ánh mắt không thể nào tin được.
Kinh ngạc, sửng sốt, không thể tưởng tượng nổi, nghi hoặc, kiểu ánh mắt gì cũng có.
Bọn họ hiếu kỳ, không biết Diệp Bình nói vậy là sao.
Là dược thì luôn có ba phần độc, đây là một trong những luật thép của thuật luyện đan, cả Tu Tiên giới ai có chút thường thức luyện đan đều biết thế, sao Diệp Bình lại nói như vậy?
Nhất là Từ Thường, ông không biết mình nói sai ở chỗ nào.
Là Luyện Đan Sư đứng đầu Tấn quốc, tạo nghệ đan đạo của Từ Thường nổi tiếng cả trong mười nước.
Dù không dám tự xưng là không bao giờ sơ suất, nhưng ít ra những lời mới vừa nói, là tuyệt đối sai vào đâu được.
Là dược thì luôn có ba phần độc!
Thiên hạ không có đan dược không độc.
Sai ở chỗ nào? Ngươi nói ta nghe xem, sai ở chỗ nào?
Từ Thường suy đi nghĩ lại, thật không biết mình sai ở chỗ nào, đành nhìn Diệp Bình với ý hỏi.
"Sai ở chỗ nào?"
Từ Thường trưởng lão cau mày, nhìn Diệp Bình, nếu đổi là đệ tử khác, hẳn đã bị ông đuổi ra ngoài rồi.
Chỉ có Diệp Bình mới có tư cách được đãi ngộ khác.
"Từ trưởng lão, trên đời mọi việc đều có một đường khả năng, lời ngài mới nói, là dược luôn có ba phần độc, thiên hạ này không có đan dược không độc, thứ cho vãn bối không ủng hộ."
Diệp Bình nói thẳng.
Kỳ thật Từ Thường trưởng lão nói câu đầu không sai, Diệp Bình cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455279/quyen-3-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.