Tàng Kinh Các Tấn quốc. 
Các trưởng lão đều nhìn Tôn trưởng lão, không biết ông ta có ý gì hay. 
Tôn trưởng lão sờ chòm râu, chậm rãi nói. 
"Thật ra chư vị không cần phải vội vã như vậy." 
"Ta thấy hay là thế này, chúng ta đều trở về, đừng ai giở trò nữa, chúng ta cùng làm ra một cái thời khoá biểu, truyền thụ thứ mà chúng ta am hiểu nhất cho Diệp Bình." 
"Ví dụ, món ta am hiểu nhất là Vọng Khí Thuật, nếu Diệp Bình thích Vọng Khí Thuật hơn, có nghĩa bần đạo thích hợp làm lão sư hắn hơn, khi ấy nếu Diệp Bình nguyện ý bái ta làm thầy, mọi người không được cãi giành nữa." 
"Tương tự, nếu thứ Diệp Bình thích là luyện đan, luyện khí, trận pháp, thì để cho Diệp Bình tự lựa chọn, chúng ta cũng không cần phải lo đi tranh giành với nhau, tất cả đều dựa vào ý nguyện của Diệp Bình, chư vị thấy thế nào?" 
Tôn trưởng lão mở miệng, đây là cách duy nhất ông ta nghĩ ra được. 
Các trưởng lão kinh ngạc. 
Bọn họ ngẫm nghĩ một lúc. 
Hừm! Biện pháp này quả thật là rất tốt. 
"Biện pháp này được, theo ta thấy có thể làm được." 
"Ta cũng thấy thế, có thể làm được, rất không tệ." 
"Tôn trưởng lão, ý kiến này của ngươi rất không tồi, tốt hơn phương pháp của Phủ chủ gấp mấy trăm lần." 
"Có thể làm được, cách này có thể làm được. Mỗi người chúng ta truyền thụ một phần, ai giành được Diệp Bình thì phải coi bản lĩnh của mình." 
"Lời này rất tuyệt." 
Các trưởng lão gật gù, càng nghĩ càng thấy biện pháp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455273/quyen-3-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.