Tấn quốc Học Phủ, diễn võ trường. 
Mấy ngàn người đang tụ tập ở đây. 
Vô cùng hoành tráng. 
Tất cả đệ tử Ngũ Đại mới đều nhìn Diệp Bình và Mặc Tuyền giữa diễn võ trường. 
Theo họ nghĩ, chả bao lâu nữa, Diệp Bình và Mặc Tuyền sẽ phải nằm dưới đất. 
Dù họ có hơi không ưa cái quy củ ‘chiêu đãi tân sinh’ của Tấn quốc Học Phủ, nhưng họ chỉ biết giận chứ không dám nói gì, nhưng đa phần tu sĩ thì nói cho cùng vẫn có chút cảm giác hả hê khi nhìn người ta bị đánh. 
Bọn họ bị ăn đòn, thì đương nhiên cũng muốn thấy người khác bị ăn đòn, nếu không trong lòng sẽ không cân bằng được. 
Lý Nham bỗng hô. 
"Diệp Bình, Mặc Tuyền!" 
Diệp Bình và Mặc Tuyền quay qua nhìn Lý Nham. 
Những người xung quanh thì kinh ngạc. 
"Diệp Bình?" 
"Hắn tên là gì?" 
"Diệp Bình? Là Diệp Bình ở Thanh Châu kia hả?" 
"Cháu trai của thành chủ Thanh Châu Cổ Thành?" 
"Hắn chính là Diệp Bình?" 
"Cái tên Diệp Bình này nghe quen quen, nhưng mà thoáng chốc không nhớ ra được là ai." 
"Chính là cái người Phương Lỗi sư huynh từng nhắc tới đó hả?" 
"A A A, nhớ ra rồi." 
Diễn võ trường lại ồn ào, Lý Nham quét mắt qua một cái, ai nấy lại lập tức im thin thít. 
Bọn họ không dám nói nữa, sợ bị dính mầm tai vạ. 
Mọi người im hết rồi, Diệp Bình và Mặc Tuyền mới nói. 
"Có mặt." 
Hai người đồng thanh, nhìn Lý Nham. 
Lý Nham nói. 
"Hai người các ngươi là tu sĩ được Học Phủ đặc cách nhận vào, tuy ta không biết các ngươi dùng cách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455269/quyen-3-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.