Diệp Bình kinh ngạc.
Vừa rồi trong lúc tu luyện, hắn cảm ứng được linh khí cực kỳ nồng đậm.
Lúc đầu hắn không chú ý, sau đó phát hiện luồng linh khí này càng lúc càng nồng nặc.
Đi tới cổng chính của Thanh Vân Đạo Tông, mới biết có một đám người đang tụ tập ở đây.
Diệp Bình nhìn thấy Lý Ngọc trong số đó, điều này làm hắn càng kinh ngạc hơn.
Nên hắn mới cắt ngang cuộc nói chuyện của mọi người, xuất hiện ở nơi này.
"Sư phụ!"
Lý Ngọc vừa thấy Diệp Bình, lập tức vô cùng phấn khích, đứng bật dậy, cúi đầu chào Diệp Bình.
"Không phải đã nói rồi sao, ta còn chưa nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi đừng gọi ta là sư phụ."
Thấy Lý Ngọc cúi đầu với mình, Diệp Bình vội lên tiếng.
Lúc đó mình chỉ có một mình, Lý Ngọc thích gọi làm sao thì gọi.
Nhưng bây giờ không được, mình đã bái nhập vào Thanh Vân Đạo Tông, còn là một đệ tử thực tập, nếu để Chưởng môn biết mình ở bên ngoài thu đồ đệ, chẳng phải là vượt qua quy củ hay sao.
Vượt qua quy củ là nhỏ, lỡ Chưởng môn cảm thấy mình là người không đáng tin cậy, trục xuất mình ra khỏi tông môn thì sao?
Nên vì vị trí của mình, Diệp Bình phải vạch rõ giới hạn, không thể để liên lụy mình.
"Sư phụ, vừa rồi sư tổ đã nói sẽ thu ta làm đồ đệ, dù người không cho ta mặt mũi, cũng phải cho sư tổ mặt mũi chứ, đúng không, sư tổ?"
Lý Ngọc đáp.
Không chỉ Thái Hoa đạo nhân, tám trăm quân cận vệ kia nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455257/quyen-3-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.