Điện Thái Tử Tấn quốc.
Lý Ngọc bỗng sững ra.
Thái Hòa công chúa ngừng khóc, ngơ ngác nhìn Lý Ngọc: "Ca, huynh sao vậy?"
"Muội muội, ta hỏi muội, Tấn quốc Học phủ lần này, có người nào tên là Diệp Bình không?"
"Dáng người rất tuấn tú, cỡ bằng ca của muội."
Lý Ngọc nghiêm túc hỏi.
"Diệp Bình? Hình như không có, còn người đẹp trai hơn ca, thì có không ít."
Thái Hòa công chúa nghiêm túc trả lời.
Lý Ngọc: "..."
"Ca, hình như ta đã nghe thấy cái tên Diệp Bình này ở đâu đó. A, ta nhớ ra rồi, Phương Lỗi sư huynh có nhắc tới hắn, hạ thấp hắn chẳng đáng một đồng, hắn làm sao hả?"
Thái Hòa công chúa tò mò, ban đầu nàng còn chưa nhớ ra Diệp Bình là ai, nhưng sau đó nàng đã nhớ ra.
"Hạ thấp không đáng một đồng?"
Lý Ngọc khẽ nhíu mày.
"Đúng thế, Phương Lỗi sư huynh nói, Diệp Bình chỉ là một kẻ bán danh mua tiếng, nếu để huynh ấy gặp được, huynh ấy sẽ khiến cho Diệp Bình biết, thế nào mới gọi là thiên tài, nhìn ra Phương Lỗi sư huynh rất phản cảm với Diệp Bình."
"Ca, ca biết Diệp Bình hả? Hắn có giống như lời Phương Lỗi sư huynh nói hay không?"
Thái Hòa công chúa càng lúc càng hiếu kì.
Nàng không ngu, biết ca ca này của mình, tuy tu vi tư chất kém, nhưng là Thái Tử Tấn quốc, nên quen biết với rất nhiều thiên tài, người được huynh ấy chú ý như vậy, nhất định là bất phàm.
"Hừ, ếch ngồi đáy giếng."
Nghe Phương Lỗi nói sư phụ mình như vậy, Lý Ngọc không khỏi hừ lạnh, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455255/quyen-3-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.