Tấn quốc Học phủ. 
Sáu trăm hai mươi đệ tử mới, đều nằm rạp trên mặt đất. 
Đều là bị đánh đến nằm bẹp. 
Dù là nam hay nữ, người bị thương nhẹ nhất là gãy mấy cái xương. 
Người bị nặng nhất, thì nửa người trên đều là máu, chính là thiên tài tu luyện Long Tượng công kia. 
Người này tính tình hung hãn, lúc đầu còn đánh ngược trở lại. Nhưng mà càng phản kháng, thì càng bị đánh dữ dội hơn, đánh tới mức không dám đánh lại nữa, vì đến lúc này hắn đã hiểu, càng quật cường chỉ càng bị đánh nhiều hơn mà thôi. 
Trên lôi đài, Lý Nham nhìn đám học sinh nằm dưới đất, nở nụ cười hài lòng. 
Tấn quốc Học phủ có dược sư chuyên môn, những thương tích kiểu này cơ bản chả là gì cả, vài ngày là khỏi hẳn. 
Nhìn đám đệ tử mới nằm rạp dưới đất rên rỉ, Lý Nham chả hề có chút cảm giác có lỗi nào. 
Vì đây không phải là làm cho hả giận, mà là lập uy. 
Người đi vào được Tấn quốc Học phủ, đều là người thông minh, đều là thiên tài các chốn. 
Trong số đó, nhất định sẽ có những kẻ tự cho mình là tài trí hơn người, ngươi càng nói năng đàng hoàng với bọn họ, bọn họ sẽ càng cảm thấy ngươi là người dễ bị ăn hiếp. 
Nên bao nhiêu năm nay, phàm là đệ tử mới nhập môn, thì đều phải bị đánh một trận, không bị đánh một trận, sẽ vểnh hết đuôi lên trời. 
Nhìn đám đệ tử này, Lý Nham không khỏi nhớ lại cảnh năm đó mình bị đánh. 
Trên Diễn Võ Trường, hơn sáu trăm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455251/quyen-3-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.