Thanh Vân Đạo Tông. 
Diệp Bình đi theo Trần Linh Nhu tới chỗ ở của Vương Trác Vũ. 
Thật ra Diệp Bình thuần túy chỉ định tới Tàng kinh các để xem có tìm được thông tin gì liên quan hay không. 
Dù sao có lẽ loại đạo pháp mà có thể khiến thời gian trở nên chậm đi vốn dĩ không phải là chuyện đùa. 
Tất cả những thứ có liên quan đến thời gian cùng và không gian đều nhất định không phải là việc nhỏ. 
Nên ngay từ đầu, Diệp Bình đã không hề có một kỳ vọng nào. 
Nhưng nếu tiểu sư tỷ đã nhiệt tình như vậy, đương nhiên hắn cũng không nên từ chối, nên mới có chuyện đi theo Trần Linh Nhu tới đây. 
"Vương sư huynh!" 
"Vương sư huynh!" 
Trần Linh Nhu đập cửa phòng. 
Sau một lúc lâu, cửa phòng mở ra, Vương Trác Vũ thò đầu ra. 
So với đại sư huynh Tô Trường Ngự, nhị sư huynh Hứa Lạc Trần, đại sư tỷ Tiêu Mộ Tuyết, và tiểu sư muội Trần Linh Nhu. 
Tướng mạo của Vương Trác Vũ rất tầm thường, trông chẳng khác gì một người bình thường. 
Nhưng Diệp Bình không dám coi thường vị tam sư huynh này. Dù sao người trông càng bình thường, thì e là thực lực càng mạnh, Diệp Bình gọi đây là quy luật có tên hung thủ không có khả năng có chứng cứ phạm tội. 
Quan điểm này được rút ra từ các tiểu thuyết suy luận hắn đọc được, những người được miêu tả càng đơn giản, càng bình thường, càng không có động cơ giết người thì thường thường lại càng là hung thủ. 
Thông qua lý luận này, có thể rút ra kết luận, cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455189/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.