Tô Trường Ngự đi.
Nhưng rất nhanh quay lại.
Không phải là quên đồ gì, chủ yếu là Tô Trường Ngự càng nghĩ càng cảm thấy hơi sợ.
Dù sao bộ kiếm pháp mới kia là do hắn vẽ bừa ra.
Thức mở đầu đúng là của Xuyên Hà kiếm pháp, nhưng mà mấy chiêu ở giữa đều là hắn bịa ra, thuần túy chỉ được mỗi cái khí thế nhìn hào hùng, chứ vào thực chiến thực tế tuyệt đối chẳng có tác dụng gì cả.
Diệp Bình tính tình ngay thật. Tô Trường Ngự sợ Diệp Bình thật tình quá, tập tới bị nhập ma thì không hay.
Nên Tô Trường Ngự quay lại.
Định bảo Diệp Bình diễn luyện một lần cho mình xem, sau đó dặn dò thêm lần nữa, như thế hẳn sẽ không đến nỗi chấp nhất quá mức.
Tô Trường Ngự nhanh chóng đi tới sau sườn núi.
Nhưng Diệp Bình không có luyện kiếm, mà đang nhắm mắt tu thần, hình như đang nghĩ gì đó.
"Tiểu sư đệ."
Tô Trường Ngự gọi, Diệp Bình lập tức mở mắt, khó hiểu nhìn hắn.
"Đại sư huynh, sao ngài quay lại?"
Diệp Bình hơi không hiểu. Hắn mới ngồi xuống chưa lâu, đang suy nghĩ Thiên Hà kiếm pháp, không ngờ Tô Trường Ngự lại tới.
"Tiểu sư đệ, ngươi diễn luyện lại Thiên Hà kiếm pháp mới vừa rồi một lần cho ta xem. Sư huynh lo ngươi không thích hợp với bộ kiếm pháp này."
Tô Trường Ngự đi thẳng vào vấn đề, chẳng buồn rào trước đón sau.
"À, được."
Diệp Bình gật đầu, sau cầm lấy thanh kiếm bên cạnh.
"Sư huynh, có thể đại khái thôi được không? Ta chỉ mới vừa suy nghĩ, muốn suy nghĩ thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455160/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.