Tô Trường Ngự có chút bối rối. 
Hắn chém đại một vết kiếm mà thôi, mà ngươi lĩnh ngộ ra được thật à? 
Ngươi hù ta chắc? 
Tưởng ta chưa luyện kiếm bao giờ phải không? 
Tô Trường Ngự không biết nên nói gì. 
Không phải là hắn không tin Diệp Bình, mà là hắn không tin mình. 
Chỉ chém đại ra một cái. 
Mà đốn ngộ được kiếm chiêu? 
Nếu như vậy cũng có thể lĩnh ngộ kiếm chiêu, sao còn cần bí tịch công pháp làm gì? 
Nhưng nghĩ gì thì nghĩ, Tô Trường Ngự vẫn giữ vững hình tượng. 
"Vậy ngươi lĩnh ngộ được bao nhiêu kiếm chiêu?" 
Tô Trường Ngự bình tĩnh hỏi. 
"Hồi đại sư huynh, tính cả vừa rồi, tổng cộng đốn ngộ được bốn trăm kiếm chiêu." 
Diệp Bình nghiêm túc đáp. 
Tô Trường Ngự cười. 
Cứ thế mà cười, không giữ hình tượng gì nữa. 
Nếu nói lúc trước, hắn còn có chút tin tưởng Diệp Bình, cảm thấy không chừng Diệp Bình có lẽ thật có một ít thiên phú kiếm đạo, có thể nhìn ra một hai chiêu. 
Nhưng sau khi nghe thấy hắn đốn ngộ ra bốn trăm kiếm chiêu, Tô Trường Ngự hoàn toàn không tin nữa. 
Một chút xíu cũng không tin. 
Hắn là luyện Tứ Lôi Kiếm Pháp, vết kiếm hắn chém ra cũng chỉ có thể lĩnh ngộ ra Tứ Lôi Kiếm Pháp. 
Diệp Bình có thể lĩnh ngộ ra Tứ Lôi Kiếm Pháp không phải hoàn toàn không có khả năng. 
Nhưng nói đốn ngộ bốn trăm chiêu, hắn thực sự không tin. 
Tứ Lôi Kiếm Pháp. 
Cường giả kiếm đạo đứng đầu Thanh Châu, Tứ Quý đạo nhân nhìn sấm sét bốn mùa sáng tạo ra tổng cộng có một nghìn bốn trăm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455140/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.