Dãy Thanh Vân. 
Núi cao dốc đứng, đá tảng hình dạng kỳ quái, mây mù tràn ngập khắp nơi, có chút cảm giác như tiên cảnh. 
Gần dưới chân núi, có hai bóng người phá vỡ cảnh tượng yên tĩnh nơi đây. 
Hai bóng người một trước một sau. 
Người đi trước chừng hơn bốn mươi tuổi, mặc một bộ đạo bào màu xanh, bước chân nhẹ nhàng, đi trong núi mà không dính một hạt bụi nào. 
Người đi sau tuổi chớm qua hai mươi, bộ dáng thanh tú, mặc một bộ áo tơ trắng, bước đi thong dong như thư sinh đi chơi trong tiết thanh minh, khuyết điểm duy nhất chính là trên đôi giày vải dính đầy bùn đất, hoàn toàn không hợp với dáng vẻ của hắn. 
Chắc vì mấy hôm trước trời mưa, đất trong núi hơi bị ướt, dẫm lên hơi dinh dính, mềm mềm. 
Diệp Bình đi vào trong núi. 
Trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh. 
Diệp Bình cảm thấy mình rất không may. 
Ba năm trước, hắn vốn là một người dân đi làm bình thường ở địa cầu, chính là dạng ngồi ăn rồi chờ chết. 
Không ngờ một sự cố ngoài ý muốn đã khiến hắn đến thế giới giống như cổ đại này. 
Nhưng cái thế giới này không thuộc bất kỳ thời đại nào trong Đường Tống Nguyên Minh Thanh. 
Mà được gọi là Tiên Võ kỷ nguyên. 
Bản thân hắn thì ở trong một nước nhỏ tên là Tấn quốc. 
Thật ra dù có là triều đại nào của Đường Tống Nguyên Minh Thanh, thì với lợi thế của một người xuyên việt, ít nhất hắn cũng sẽ không thê thảm lắm, chưa kể nghĩ tới xã hội phong kiến còn có thể ba vợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455132/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.