Về đến nhà, thấy cái Anh đã về, ngồi ở ghế, mặt thì xị xuống, Lam trêu:
- Sao vậy? Sao mặt lại ỉu xìu như thế? Ko phải hôm nay em đi đón Kuro ở sân bay sao? Tưởng được nhìn Kuro ngoài đời rồi bắt em chết em cũng cam lòng? Thế nào? Có ai bắt em chết thật à?
Cái Anh nghe Lam chọc thì tâm tình tốt lên, chu mỏ đáp:
- Hừ! Đi đón Kuro nhưng ko thấy mặt. Người đâu mà bịt kín mít, sợ người ta nhìn mòn mất mặt sao? Đã vậy lúc đi về còn ko kịp mua vé xem biểu diễn, phải chờ ngày mai. Mà vé thì sắp hết rồi, ngày mai đến chưa chắc đã còn. Huhu sao số em khổ vậy chứ?
Lam thấy vậy thì bật cười:
- Haha, may cho em đấy.
Thấy Lam cười trên nỗi đau của mình, cái Anh khó chịu, hỏi:
- Em thì may cái gì chứ?
- May vì ko mua được vé. Nếu em mua được, em sẽ tốn từng ấy tiền đó. Nói cho em biết chị có vé xem buổi biểu diễn của Kuro.
Vừa nói, Lam vừa lấy ra 1 tấm vé, vẩy vẩy trước mặt. Thấy vé, mắt cái Anh sáng lên, làm một bộ nịnh nọt:
- Chị ~ Chị Lam xinh đẹp ~. Em nhớ chị đâu có thích Kuro, mà chị có vé kìa, chị cũng biết em cực kì cuồng Kuro rồi đấy. Hay là chị cho em cái vé đấy đi. Chị ko đi thì cũng phí, cứ để em đi thay cho.
Lam cười gian xảo:
- Nhưng bây giờ chị muốn đi rồi biết làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chan-chung-ta-se-gap-lai-nhau/2904744/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.