"Hồ Ứng, cậu đưa phu nhân về nghỉ ngơi đi, tiện thể giải thích rõ ràng mọi việc với bà ấy." Vũ Văn Vĩ Thần nhìn vẻ mặt tức giận của Ngãi Cầm Thị, tuyệt không muốn giải thích bất cứ điều gì với bà, bây giờ trong lòng anh Đào Du Du mới là người anh lo lắng nhất.
Hồ Ứng nghe vậy, lập tức đến trước mặt Ngãi Cầm Thị, làm một tư thế 'xin mời' đối với bà "Phu nhân, xin mời bà đi theo tôi, tôi nhất định sẽ báo cáo việc này rõ ràng từ đầu đến cuối cho bà nghe."
Tuy Ngãi Cầm Thị rất tức giận, nhưng vẫn cố gắng dằn xuống tâm tình của mình, dù sao vừa rồi bà tát một cái thật mạnh vào mặt Đào Du Du đã làm cô vô cùng mất mặt.
Đi theo Hồ Ứng ra khỏi phòng, bây giờ trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người Vũ Văn Vĩ Thần và Đào Du Du.
"Khiến em phải chịu ủy khuất rồi." Vũ Văn Vĩ Thần sờ gương mặt bắt đầu sưng đỏ của Đào Du Du, giọng nói tràn đầy xin lỗi.
"Tôi không sao." Đào Du Du lắc lắc đầu, cố gắng né tránh bàn tay đang vuốt ve gò má mình, theo phản xạ lui về sau một bước, hy vọng có thể duy trì khoảng cách với anh.
"Em.... ....Bây giờ em rất hận anh sao?" Bàn tay của Vũ Văn Vĩ Thần ngừng giữa không trung, giọng nói hơi buồn buồn hỏi.
"À thì.... ......." Đào Du Du hơi sững sốt, không hiểu tại sao anh lại hỏi cô có hận anh hay không.
"Tuy rằng biết chuyện như thế này sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197324/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.