Vũ Văn Vĩ Thần dùng một tay ngăn cản cô lại, sau đó nói với Hồ Ứng: "Trước tiên cậu cho vài người đưa Tiểu Bồ Đào ra ngoài, lập tức đến bệnh viện."
Hồ Ứng hiểu ý của Vũ Văn Vĩ Thần, còn một đứa bé không tìm được, ngài ấy nhất định sẽ không chịu đi.
Nhận lấy Tiểu Bồ Đào trong tay Đào Du Du, Hồ Ứng nói với Đào Du Du: "Cô đi theo tôi, chúng ta rời đi từ cửa sau đến bệnh viện."
Đào Du Du theo phản xạ gật nhẹ đầu, nhưng rất nhanh, cô nhớ tới còn một đứa con chưa nhìn thấy, vì vậy cô lập tức lắc đầu nói: "Không được, bây giờ tôi không thể đi, Dục Huyên của tôi còn chưa tìm được, các người đi đi, mau đi đi, Tổng Thống cũng rời đi, ngài đã bị thương, mục tiêu của bọn họ chính là ngài, không thể để đám khốn kiếp kia thực hiện được."
"Em không thể ở lại, nếu bị bọn họ bắt được, bọn họ cũng có thể uy hiếp tôi. Chuyện tìm Dục Huyên cứ giao cho tôi, bên ngoài có hai nhóm người của tôi, Thác Ngọc Mộ Dã cũng ở bên ngoài, vì vậy hẳn là không có vấn đề gì. Em và Hồ Ứng đến bệnh viện đi, ở lại bên cạnh Tiểu Bồ Đào, dẫn theo Nhã Hinh đi. Tin tôi, tôi nhất định sẽ đưa Dục Huyện đến với em một cách an toàn." Vũ Văn Vĩ Thần phân phó rõ ràng, vào giờ phút này, hầu như nhiều người đi còn hơn là một người đi.
Đến bây giờ hai tổ nhân viên an ninh khác của anh vẫn chưa báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197319/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.