"Muốn chơi trốn tìm, sau khi bắt đầu trò chơi, các người tìm chỗ trốn trong phòng này đi, trừ phi tôi tìm được các người, nếu không cho dù thế nào, cho du là ai đi vào căn phòng này, các người cũng không được đi ra, hiểu chưa? Nếu các người thắng, có thể ra lệnh cho tôi làm bất kỳ việc gì, thế nào?" Cứ như thế một con sói đuôi dài dụ dỗ hai cô bé ngây thơ, trong lòng không chút khiển trách lương tâm.
"Thật vậy không? Tùy ý ra lệnh cho cậu làm việc gì cũng được?" Dường như Tiêu Nhã Hinh rất thích thú trò chơi này, vì vậy nhíu mày như kẻ xấu nói.
"Phải, nhưng sau khi tôi tuyên bố đầu hàng thì các người mới có thể ra ngoài, còn nữa, chỉ có thể trốn trong căn phòng này, không thể ra ngoài." Rất nghiêm túc gật đầu một cái, Đào Dục Huyên bày tỏ lời nói của cậu đáng giá ngàn vàng.
"Được, vậy cậu đi ra ngoài đi." Tiêu Nhã Hinh đảo mắt một vòng, sau khi hiểu rõ quy luật, liền vung tay lên, ý bảo Đào Dục Huyên có thể ra ngoài, trò chơi chính thức bắt đầu.
Ra khỏi phòng, Đào Dục Huyên thở ra một hơi, tiếp theo cậu bé nhìn thấy cáo mấy người vệ sĩ từ dưới lầu đi lên, vừa nhìn thấy cậu bé, lại hỏi: "Bạn nhỏ, em gái và chị họ Tiêu kia đâu?"
Đào Dục Huyên biết rõ Thác Ngọc Mộ Dã đưa người đến, vì vậy chỉ chỉ cửa phòng phía sau nói: "Các cô ấy chơi trò chơi trong phòng rồi, không thích người khác quấy rầy, các chú không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197317/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.