Đúng vậy, nụ cười tươi này nhất định là âm mưu của anh ta sắp thực hiện được.
"Cái gì? Âm mưu quỷ kế?" Vũ Văn Vĩ Thần còn đang cười tươi sau khi nghe Đào Du Du lên án thì lập tức biến sắc, lửa giận trong chớp mắt lấp đầy mặt anh.
"Chẳng lẽ không đúng sao? đó là lý do tại sao vô duyên vô cớ lại tặng nhiều quà cho tôi?" Đào Du Du nhìn thấy sắc mặt anh thay đổi, nghĩ rằng bởi vì cô đoán trúng mục đích của anh, vì vậy mới thẹn quá hóa giận.
"Ai nói là tôi tặng cô?" Vũ Văn Vĩ Thần hoàn toàn bị cô chọc giận, cái người phụ nữ không biết tốt xấu này.
"Nếu không thì như thế nào?" Đào Du Du nghẹn ngào, như muốn tranh cao thấp với anh.
"Tất cả tiền giày này trừ vào trong tiền lương của cô." Cuối cùng, Vũ Văn Vĩ Thần nói ra một câu rất độc ác.
Đúng vậy, trừ vào trong tiền lương của cô, để xem suốt ngày cô còn suy nghĩ đến việc rời khỏi anh không?
Vì vậy, khi Đào Du Du nghe câu trả lời này, trong chớp mắt đầu óc trống rỗng, cô có cảm giác tương lại của mình là một màu đen tối.
Trừ vào trong tiền lương.... ...... ...... .......
Mẹ nó, vậy thì trừ tới khi nào?
Đời này của cô còn có tự do nữa hay ko?
"Còn sững sờ ở đây làm gì? Còn không nhanh chóng làm việc của cô đi, phụ nữ ngốc." Nhìn Đào Du Du ngây ngốc trước mặt mình, vẻ mặt kinh ngạc, anh rất khó chịu phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197297/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.