"Anh cảm thấy ước nguyện trong sinh nhật là chuyện không có logic, vậyanh còn muốn hỏi tôi ước nguyện là gì để làm cái gì? Tôi mới không nóicho anh biết." Đào Du Du ghét nhất vẻ mặt khinh thường kia, dường nhưtrong mắt anh, cả thế giới đều rất buồn cười, chỉ có một mình anh làthông minh nhất, tài giỏi nhất.
"Xem ra hẳn là một ước nguyện rất ngu ngốc, nếu không làm sao có thểkhông dám nói ra." Vũ Văn Vĩ Thần không nhanh không chậm nói lời kíchthích cô.
Anh hiểu rất rõ, người phụ nữ này không chịu nổi nhất là phép khích tướng.
Quả nhiên, Đào Du Du vừa nghe Vũ Văn Vĩ Thần nói ước nguyện sinh nhậtcủa cô rất ngu xuẩn, lập tức mặc kệ, cô ngẩng đầu, rất kiêu ngạo nói:"Ước nguyện trong sinh nhật của tôi vĩ đại lắm, anh cho rằng chỉ mộtmình anh lo lắng sao?"
"Hả? Vĩ đại?" Vũ Văn Vĩ Thần suýt chút nữa bị lời nói kích thích của cô làm phun ngụm trà trong miệng ra ngoài.
Anh nhịn không được liếc nhìn cô từ trên xuống dưới, trong ánh mắt trànđầy khinh bỉ, một lúc lâu sau lại nói: "không phải ước nguyện của cô làchạy trốn khỏi tôi chứ?" q
uạc quạc quạc.... .........
Đào Du Du nghe câu trả lời của anh, lập tức trợn tròn mắt.
Anh đoán được, rõ ràng anh đoán được,
Xem ra anh đã biết rõ anh ở trong lòng cô rất nhiều chán ghét.
Thật là tự mình hiểu lấy.
"Thế nào. Ước nguyện này của tôi thật vĩ đại nha.” Vì muốn tiếp tục làmcho anh xấu hổ, Đào Du Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197294/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.