"Vậy người đưa bưu phẩm kia, đã thẩm vấn chưa?" Sau khi Vũ Văn Vĩ Thầnngồi xuống phía sau bàn làm việc, lập tức mở miệng hỏi trưởng phòng bảovệ về tình huống kia.
"Đã thẩm vấn rồi." Trưởng phòng bảo vệ cẩn thận trả lời, lúc này trán của ông ta đã rịn mồ hôi.
Hồ Ứng đứng một bên, mở miệng nói: "Đã thông báo cho tất cả bộ trưởnglập tức đến đây họp, còn có chuyên gia gỡ bom đến hiện trường tiến hànhphân tích, tin rằng muốn bắt được tên hung thủ này là không thành vấnđề."
"Nửa ngày sau các người đem kết quả đến cho tôi, đi ra ngoài đi!" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, lập tức phất phất tay về phía bọn họ, ý bảo bọn họlui ra ngoài.
Hồ Ứng và trưởng phòng bảo vệ nhìn nhau rồi sau đó lập tức lui ra ngoài.
Lúc này Đào Du Du đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại của Vũ Văn VĩThần, đầu óc cô trống rỗng, ánh mắt cô mở to không dám nhắm mắt lại, bờmôi có chút trắng bệch còn đang nhẹ nhàng run run.
Lúc cửa phòng bị mở ra, cô phản xạ có điều kiện từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào, sau khi nhìn thấy người đếnlà Vũ Văn Vĩ Thần, thần kinh căng thẳng mới từ từ thả lỏng.
"Tôi.... .....Tôi muốn đến nhà cô tôi." Cô chợt ý thức được, mình có thể gặp nguy hiểm, như vậy còn Đào Dục Huyên và Tiểu Nho thì sao? Chúng nócó an toàn không?
"Cô thả lỏng một chút, sự việc không có nghiêm trọng như cô nghĩ đâu."Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197288/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.