Vẫn buổi trưa đó, trong một cửa hàng tổng hợp ở thành phố Định Khôn phồn hoa.
Tiêu Nhã Hinh đi dạo bên trong đến mệt mỏi, cô ngay cả bữa trưa cũng chưa ăn, chỉ vì chờ đợi một cuộc điện thoại.
Buổi sáng trước khi ra ngoài cô đã liên lạc với Đào Dục Huyên, Đào Dục Huyên nói với cô, nếu muốn thoát khỏi nhóm vệ sĩ đi theo, nhất định phải lựa chọn nơi có nhiều người nhất.
Vì vậy, Tiêu Nhã Hinh lựa chọn cửa hàng phồn hoa nhất.
Nhưng mà Đào Dục Huyên chỉ cho cô đi dạo, không được hành động thiếu suy nghĩ, chỉ mệnh lệnh của cậu ta.
Vì vậy, Tiêu Nhã Hinh và bạn học đáng thương chỉ có thể kéo tấm thân mệt mỏi đi dạo, chờ đợi điện thoại của Đào Dục Huyên.
Thất vất vả, ngay lúc cô mua được vài chục cái váy, rốt cuộc thời gian đi dạo như muốn nôn ra, di động đã vang lên.
“Đào Dục Huyên, rốt cuộc cậu đang làm cái quỷ gì? Vì sao trễ thế này mới gọi đến? Có phải cậu định không thực hiện lời hứa của mình rồi không?” Nhấn nút nghe, Tiêu Nhã Hinh lập tức rống to vào di động.
Phía bên này sau khi Đào Dục Huyên nghe Tiêu Nhã Hinh gào thét, cậu nhíu mày chân mày lập tức đưa điện thoại cách xa lỗ tai khoảng 20 cm.
Đợi đến sau khi Tiêu Nhã Hinh gào thét xong, Đào Dục Huyên mới đưa điện thoại đến bên tai mình: “Bây giờ cô đang ở đâu?”
“Đây hình như gọi là liên kết Thương Hạ.”Tiêu Nhã Hinh nhìn bảng hiệu quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197266/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.