“Này cậu bé, bây giờ là tình huống gì? Mẹ cậu từ khi nào trở thành người yêu của Tổng Thống rồi vậy?” Tiêu Nhã Hinh đối với một màn quỷ dị phát sinh này không nhịn được tò mò kéo kéo Đào Dục Huyên hỏi.
“Xem ra sức quyến rũ của người phụ nữ này lớn hơn tôi nghĩ.” Đào Dục Huyên không thèm liếc mắt nhìn Tiêu Nhã Hinh, chỉ nói một câu ý vị sâu xa, khóe miệng còn nhếch lên một tia mỉm cười hứng thú.
“Này………..Tôi nói với cậu đấy, cậu có thể nhìn tôi được không?” Tiêu Nhã Hinh bị Đào Dục Huyên chọc giận, cô rất khó chịu dùng một tay xoay người Đào Dục Huyên lại, để cho cậu bé nhìn mình.
“Cô là người đẹp sao? Tôi làm gì mà nhìn cô?” Đào Dục Huyên có chút không kiên nhẫn gỡ tay cô ta ra, cất giọng đều đều nói.
“Cậu…………..Cậu đây là có ý gì? Chẳng lẽ………….Chẳng lẽ cậu cảm thấy tôi không đẹp sao?” Tiêu Nhã Hinh rất bi thương khi Đào Dục Huyên hỏi mình vấn đề người đẹp, cô hơi tức giận hỏi ngược lại Đào Dục Huyên.
“Sao cô lại giống Tiểu Nho thế? Mỗi ngày tự lừa gạt bản thân, nói mình là mỹ nữ, rất thích sao?” Đào Dục Huyên rất không nể mặt liếc mắt nói.
“Đào Dục Huyên, cậu có tin tôi giết cậu không? Tin hay không? Tin hay không?” Đào Dục Huyên nói giọng đều đều tổn thương thật sâu đến Tiêu Nhã Hinh, cô nhảy lên lớn tiếng uy hiếp.
“Giết tôi? Chẳng lẽ ngày mai cô không muốn đi chơi rồi sao?” Ai ngờ Đào Dục Huyên hoàn toàn bất động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197261/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.