Dưới đài, Vũ Văn Vĩ Thần không ngờ Đào Dục Huyên sẽ làm như vậy, anh đang định lên giải vây cho Đào Du Du. Bây giờ nhìn thấy Đào Dục Huyên khí thế bừng bừng ngồi trước đàn piano, nhưng nhịn không được muốn thưởng thức con trai thiên tài của anh có thể làm ra việc gì.
Kỳ thật, đừng nói là đánh đàn, chỉ cần Đào Dục Huyên vừa nói những lời này, cũng không thể làm cho người khác tin được đây là những lời xuất phát từ miệng của một cậu bé bốn tuổi.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, vểnh tai lên, chuẩn bị nghe một cậu bé có khí thế bất phàm này có thể đàn ra cái gì.
Công chúa Daisy vẻ mặt khinh thường đứng một bên, chờ Đào Dục Huyên đàn lên nốt nhạc thứ nhất.
Đào Dục Huyên ngồi trước đàn piano, hít sâu một hơi, hai tay nhẹ nhàng đặt trên phím đàn, lúc tất cả mọi người bày ra vẻ mặt chăm chú lắng nghe, đột nhiên hai bàn tay nhỏ bé của cậu đánh trên phím đàn, trong lúc nhất thời, một loạt tạp âm vang lên trong đại sảnh, trong chớp mắt, tất cả mọi người đều bịt kín lỗ tai.
“Đây là cái gì vậy? Đây không phải đang làm loạn sao?”
“Đào quản gia này sao không trông coi con của mình, sao trong bữa tiệc quan trọng như vậy lại để con trai mình làm loạn chứ.”
“Con tưởng rằng cậu bé này có bản lĩnh lớn bao nhiêu, thật sự không được dạy dỗ tốt.”
“Rốt cuộc là Đào quản gia quản lý đứa nhỏ này thế nào.”
“……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197258/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.