Đào Du Du nghe hai người nói chuyện, hoàn toàn không hiểu ý của hai người.
Nếu, cô nói nếu như, nếu như công chúa Daisy thật sự quyến rũ Vũ Văn Vĩ Thần, mà lúc đó, Vũ Văn Vĩ Thần không có ý muốn trả cô tự do, vậy nói cách khác, hằng ngày cô phải đối mặt với ba vị chủ tử này, cô còn muốn sống không?
Nhìn công chúa Daisy này không giống như loại người dễ chọc, kiểu cách này, dáng điệu này, thật là cùng với đức hạnh của Ngả Cầm Thị, Ngả Cầm Thị cũng được, ít nhất không ở phủ Tổng Thống mỗi ngày, nhưng công chúa Daisy muốn kết hôn với Vũ Văn Vĩ Thần, thì phải là phu nhân Tổng Thống, nói không chừng sau này còn là người lãnh đạo của cô. Việc này thật không ổn mà.
Làm sao bây giờ? Cô nên làm cái gì đây?
Trong đầu Đào Du Du không ngừng hiện lên hình ảnh sau khi Vũ Văn Vĩ Thần kết hôn với công chúa Daisy sẽ áp bức mình, trong lòng ngày càng đau buồn, nhất thời cảm thấy bản thân mình thật đen tối.
“Đào quản gia, tối mai cô lấy danh nghĩa của tôi mở một buổi tiệc chào đón công chúa Daisy, mời các nhân vật nổi tiếng và nhân viên quan trọng ở Thương Quốc, sáng mai cô đưa danh sách khách mời cho trợ lý, xem xét với anh ta một chút.” Ngay lúc Đào Du Du đi vào cõi tiên, Ngả Cầm Thị đột nhiên quay đầu lại phân phó với cô.
“A? Dạ, tôi sẽ dựa theo lời phân phó của ngài để chuẩn bị ổn thỏa.” Đào Du Du phản ứng kịp liền lập tức trả lời.
“Nếu ngày mai xuất hiện sai lầm gì, tôi xem chức quản gia của cô không cần làm nữa.”Ngả Cầm Thị không chút để ý nói lời uy hiếp, để khăn ăn qua một bên, đứng lên chuẩn bị đi về phía cửa phòng ăn.
Đào Du Du nghe những lời bà ta nói trong lòng không vui, cô nhịn không được lầm bầm: “Bà cô già cho rằng ai cũng thích nghề quản gia này sao? Nếu không phải tại con trai của bà, tôi mới không đi vào cánh cửa lớn này đâu. Lại còn cứng như vậy, lên mặt là lên mặt à, nhưng mà con trai của bà không phải là Tổng Thống sao? một ngày nào đó con trai của tôi càng kiêu ngạo hơn con trai bà.”
Chờ đến lúc hai người ra khỏi phòng ăn, Đào Du Du chán nản ngồi trên ghế dựa, chỉ cần cô nghĩ đến bữa tiệc tối ngày mai, không được tự chủ cảm thấy da đầu hơi run lên.
Đối với loại tiệc lộng lẫy này, sức lực kiềm chế của cô đều có hạn, thật không biết nếu làm sai việc gì, có phải Vũ Văn Vĩ Thần sẽ xé xác cô hay không.
Nhưng mà ngoảnh đầu suy nghĩ lại, công chúa Daisy đứng cùng một chỗ với Vũ Văn Vĩ Thần thật xứng đôi, ít nhất hai người đều không làm người khác thích.
Ha ha ha… Đột nhiên Đào Du Du cảm thấy mình thật phúc hắc, vì vậy ngây ngốc nở nụ cười.
…………….
Ngày thứ hai, mặt trời từ hướng Đông dần dần lên cao, có thể làm làn da trắng của người ta thành nước da đen.
Đào Du Du rời giường sớm, bắt đầu chuẩn bị danh sách khách mời cho bữa tiệc tối nay.
Bởi vì thời gian rất gấp, cô biết thiệp mời cần gửi đi trước bữa trưa, cho nên sau khi rời giường thì không làm gì, trốn trong phòng làm việc viết danh sách.
Sau khi trợ lý xét duyệt danh sách, chỉnh sửa sơ sơ lại một chút, sau đó giao lại cho Đào Du Du, bảo cô đem danh sách những người này viết tên lên thiệp mời rồi gửi đi.
Cứ như thế, Đào Du Du ôm danh sách chạy về phòng làm việc của mình, bắt đầu viết tên những người này vào thiệp.
Chỉ cần nhìn thấy danh sách này, Đào Du Du cảm thấy, dường như Ngả Cầm Thị muốn thông báo với thế giới Vũ Văn Vĩ Thần và công chúa Daisy có tình cảm với nhau.
Mà chờ khi cô phát hiện ra, càng ngạc nhiên hơn, người có tên trong danh sách, lại là dượng của cô Ngô Định Thiện.
Ngô Định Thiện được mời đến phủ Tổng Thống, nhất định là không thể từ chối, tuyệt đối sẽ tham gia cùng với bà xã của mình, đến lúc đó Tiểu Nho và Đào Dục Huyên sẽ đi theo cùng?
Nhưng mà, cô lập tức suy nghĩ lại, thật ra để cho bọn chúng đi theo cũng tốt, ít nhất lần này đích thân lão phu nhân mời đến, chắc bà ta sẽ không bày ra bộ mặt gì khác cho cô xem.
Hơn nữa có thể nhìn thấy hai đứa con bảo bối của cô, điều này làm cô thật vui vẻ.
Sau khi viết xong thiệp mời, cô lập tức sắp xếp người đưa thiệp mời đi.
…………..
Qua giờ cơm trưa cô bắt đầu sắp xếp người chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.
Để trang trí bữa tiệc ở đại sảnh, dùng toàn bộ hoa tươi trong phủ Tổng Thống, để đảm bảo chất lượng, bọn họ kiểm tra thật nghiêm khắc, cố gắng làm cho thật tốt.
Lúc Vũ Văn Vĩ Thần trở lại phủ Tổng Thống, nhìn thấy bóng dáng của bọn họ đang bận rộn, quay đầu hỏi Hồ Ứng đang đứng phía sau: “Sao lại thế này?”
“Còn không rõ ràng lắm, tôi đi hỏi Đào quản gia một chút.” Hồ Ứng còn chưa kịp biết chuyện này, lập tức lấy điện thoại gọi cho Đào Du Du.
Lúc này Đào Du Du đang chỉ huy mọi người bố trí sân bãi chuẩn bị yến tiệc trong đại sảnh, nhìn thấy màn hình di động của mình hiện tên Hồ Ứng, lập tức bấm nút nghe rồi nói: “Xin chào, trợ lý Hồ, xin hỏi có chuyện gì không?”
“Xin chào Đào quản gia, tôi muốn hỏi cô một chút…” Hồ Ứng đang nói được một nửa, di động đã bị Vũ Văn Vĩ Thần cướp lấy, giọng nói của anh không có một chút độ ấm nào xuyên qua điện thoại: “Lập tức đến phòng làm việc của tôi một chuyến.”
Vừa nghe thấy giọng nói của Vũ Văn Vĩ Thần, yết hầu cô chợt căng thẳng.
A, chẳng lẽ đã về rồi sao?
Cúp điện thoại, cô lập tức bỏ việc trong tay “cộp cộp cộp” chạy về phía phòng làm việc của Vũ Văn Vĩ Thần, âm thanh thanh thúy của tiếng giày vang lên trên nền nhà bóng loáng.
Chạy một hơi không nghỉ đến trước cửa phòng làm việc của Vũ Văn Vĩ Thần, đúng lúc này gặp Hồ Ứng từ bên trong đi ra, cô lập tức lên tiếng chào hỏi: “Trợ lý Hồ, các người đã về rồi?”
“Ừ, vừa về, hiện tại ngài Tổng Thống đang nghỉ ngơi trong phòng làm việc, cô vào đi.”Hồ Ứng gật đầu nói với Đào Du Du.
“A, cái kia… Chờ chút, trợ lý Hồ, tôi hỏi anh một chút, hôm nay tâm tình của ngài Tổng Thống thế nào?”Đào Du Du vừa nghe giọng nói kia trong điện thoại, thật sự đoán không ra tâm tình vui buồn của anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]