Người trợ lý nghe xong lập tức gật đầu đồng ý, dùng ánh mắt ra hiệu với vài vệ sĩ đứng bên cạnh, để cho bọn họ hành động.
Dương Vi Tiếu còn chưa đến bên cạnh di hài của chồng mình, liền bị một nhóm người ngăn cản lại, nói: “Phu nhân, nơi này không phải là nơi để cô đến.”
“Van xin các người, để cho tôi nhìn Nguyên Tục lần cuối, có được không?” Dương Vi Tiếu vẻ mặt tái nhợt, nước mắt nóng bỏng rơi xuống, bờ môi run run nhẹ nhàng nói cầu xin.
“thật xin lỗi, đây là lệnh của lão phu nhân.” Vệ sĩ hơi khó xử nhìn cô một cái, sau đó mạnh mẽ kéo cô ra ngoài.
Dương Vi Tiếu muốn giãy giụa, nhưng cô không có một chút sức lực nào, hơn nữa, trong bụng cô còn có cục cưng, cô không muốn mình mang đến nguy hiểm gì cho cục cưng, vì vậy chỉ có thể tùy ý để bọn họ kéo ra ngoài.
Sau khi kéo Dương Vi Tiếu ra ngoài, hai tên vệ sĩ lập tức xoay người đi vào đại sảnh.
Dương Vi Tiếu đứng ngây ngốc bên ngoài cửa nhìn dòng người qua lại, trên mặt không có một tia cảm xúc nào.
……………………………………………………………………….
Cả ngày tinh thần Đào Du Du có chút không yên, buổi sáng Ngả Cầm Thị đưa công chúa Daisy đi tham quan khu di tích ở thành phố Định Khôn, mà Vũ Văn Vĩ Thần ra nước ngoài phỏng vấn, trong phủ Tổng Thống hơi nhàn rỗi.
Trong lòng cô nhớ đến Dương Vi Tiếu, nhưng lại không thể rời khỏi phủ Tổng Thống, phải hiểu rõ, trước khi Ngả Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197238/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.