“Đã trễ thế này đi đâu mới về?” không biết vì sao lúc này Vũ Văn Vĩ Thần lại xuất hiện trong đại sảnh, trong giọng nói anh ra rất khó chịu, ban đêm yên tĩnh, nghe có vẻ thật đáng sợ.
Đào Du Du bị giọng nói của anh ta dọa run bắn người, sau khi quay đầu lại, cô thở dài một hơi nói: “Ngài Tổng Thống, ngài có biết làm vậy sẽ dọa chết người không?”
“Tôi hỏi cô lúc nảy đi đâu mới về.” Vũ Văn Vĩ Thần không để ý đến oán giận của cô, trực tiếp hỏi lại câu hỏi mình vừa hỏi.
Ánh mắt hẹp dài hơi nheo lại, lộ ra một tia lạnh lẽo làm người ta không dám nhìn thẳng.
“Tôi…………Tôi gặp mặt bạn cũ ở chỗ kia……….Ở………..Cho nên bây giờ mới về trễ.” Đào Du Du không dám nhìn mặt Vũ Văn Vĩ Thần, lắp bắp trả lời.
“Tôi lại không biết, cô cùng Thác Ngọc Mộ Dã trước kia đều là bạn thân.” Anh cười lạnh một tiếng, sau đó đi đến trước mặt cô, nắm lấy cổ tay cô nói: “Trong nhà có khách quan trọng, cô lại tự tiện rời bỏ công việc, có phải cô không muốn làm rồi không?”
“Cái…….Cái gì?” Đào Du Du nghe Những lời anh nói, lập tức cảm thấy không nói nên lời, cô phản bác: “Tôi chờ khách trở về phòng nghỉ ngơi rồi mới đi, hiện tại là thời gian nghỉ ngơi của tôi, tôi có quyền sắp xếp.”
“Ai nói cô có quyền sắp xếp? hiện tại cô ở phủ Tổng Thống, tất cả đều nghe theo tôi, hiểu chưa? Người phụ nữ ngu ngốc này” Vũ Văn Vĩ Thần nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197222/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.