Đào Du Du nhìn một màn trước mắt liền ngây người.
Cô thế nào cũng không nghĩ tới, trong ấn tượng của cô Dương Vi Tiếu là một người không sợ trời không sợ đất, tính cách tùy tiện nhưng hôm nay lại có thể dùng cách thức cầu xin người như vậy.
“Vi Tiếu……..cậu………..” Đào Du Du nhất thời không biết nên làm thế nào, ngơ ngác nhìn cô ta, một lúc lâu sau mở miệng nói.
“Cút ngay, tôi không muốn nhìn thấy gương mặt của cô, nếu không phải vì cô, con trai tôi sẽ không biến thành bộ dạng như vậy. Con là một con hồ ly tinh hại người, tiện nhân………” Lão phu nhân rất chán ghét đá một cước vào Dương Vi Tiếu đang quỳ dưới chân mình, dùng tất cả từ ngữ độc ác mắng chửi.
“Thực xin lỗi, mẹ………Con thật sự biết sai rồi, xin mẹ hãy tha thứ cho con……..” Lúc này Dương Vi Tiếu ngoại trừ cầu xin cũng không biết nói gì, nước mắt cô như hạt châu không ngừng rơi xuống giống như cắt đứt quan hệ.
Đào Du Du muốn tiến lên kéo Dương Vi Tiếu đi, sau đó đưa cô rời khỏi đây. Nhưng cô không dám manh động, cô lo lắng cho mình sẽ làm trở ngại không giúp được gì.
“Đúng vậy, mẹ à, xin mẹ hãy tha thứ cho chị dâu cả đi, con tin chị ấy tuyệt đối không phải cố ý, dù sao bây giờ anh cả còn đang cấp cứu, nếu để cho anh ấy biết việc này xảy ra, anh ấy sẽ khổ sở thêm thôi.” Lúc này, một cô gái mặc đầm xanh đi đến bên cạnh lão phu nhân, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197220/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.