“Ách…………Thác Ngọc Mộ Dã……….Cậu………….Vì sao cậu lại nhắc đến anh ta?” Đột nhiên bị Dương Vi Tiếu nhắc đến người trong lòng mà mình thần mến, Đào Du Du cảm thấy hơi xấu hổ, cô ngây ngây ngốc ngốc hỏi.
“Chậc chậc chậc…………..Nhìn bộ dạng cậu như vậy là biết cậu vẫn còn nhớ đến anh ta rồi?” Dương Vi Tiếu cố ý liếc mắt nhìn Đào Du Du, cất giọng khinh bỉ nói.
Ý tứ như đang lên án Đào Du Du, chỉ nhớ người đàn ông mình thầm mến mà không nhớ đến bạn bè mình.
“không………….không thể nào………….Mình và anh ta không quen nhau………….” Đào Du Du chột dạ phủ nhận, liên tục khua tay nói.
“Được rồi, cậu nói cho mình biết không phải lúc học trung học người cậu thầm mến là anh ta à? Còn làm ra vẻ ở trước mặt mình sao?” Tiếp tục di chuyển ánh mắt khinh bỉ, trên cổ Dương Vi Tiếu là chuỗi viên kim cương bồ câu xinh đẹp khiến Đào Du Du cảm thấy rất chói mắt.
“Sao………….Làm sao có thể? Cậu………..làm sao cậu biết được?” Đào Du Du bị nhìn thấu tâm tư trên mặt đỏ bừng lên, cô còn nhớ năm đó lúc cô thầm mến Thác Ngọc Mộ Dã, không có nói qua với bất kỳ ai, ngay cả bạn bè cũng không nói.
"Mình chơi chung với cậu nhiều năm rồi ngay cả điều này không thể nhìn thấy à?” không im lặng chỉ nhìn người phụ nữ có đầu óc đơn giản này, chẳng lẽ cô không biết tuy rằng năm đó ngoài miệng đều nói không có, nhưng trước mắt đã sớm bán đứng lòng cô rồi sao?
“Này…………thật ra cũng không có…………….nhưng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/2197217/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.