“Con………Tại sao con lại mặc quần áo bệnh nhân?” Cô hơi ngạc nhiên chỉ vào quần áo trên người Đào Du Du.
Lúc này trong đầu Đào Du Du tràn đầy hình ảnh ba cô bị ám sát, trong lúc nhất thời hoàn toàn không chú ý đến câu hỏi của Đào Tú Quyên.
Cô sững sờ ngồi trên ghế sô pha, một lúc lâu sau cũng không có phản ứng.
Đào Tú Quyên đưa tay lên nhìn đồng hồ, phát hiện đã không còn sớm, vì vậy nói với Đào Du Du: “Nhanh đi lên lầu thay đổi quần áo của em họ đi, hành lý cô đã chuẩn bị giúp con rồi, ở Thành Quốc sẽ có người đặt chỗ khách sạn, con hãy ở đó vài ngày, đến lúc đó sẽ liên lạc với con, ngoan, mau đi đi, phải kiên cường một chút biết không?”
Đào Du Du máy móc từ trên ghế sô pha đứng dậy, tin tức lớn kia đã đả kích cô quên cả khóc, chờ cô đi vào phòng em học thay quần áo, mới trốn ở trong phòng gào khóc thảm thiết.
Như vậy, lúc Đào Du Du còn chưa làm rõ việc người bắt cóc và người cường X cô là ai, thì bị đưa lên máy bay đi Thành Quốc, nhưng mà cô không thể tưởng tượng được vào buổi tối hôm đó, cô đã không chỉ có một mình.
……………………………………..
“Bà già, bà đang suy nghĩ cái gì? Miếng thịt bò của bà đã cháy khét rồi.” Một giọng trẻ con đem suy nghĩ của cô kéo trở lại, con trai của cô đứng trước mặt cô, hai tay ôm ngực, ánh mắt hơi tò mò nhìn cô.
“A……….Cái gì?” Bị kéo suy nghĩ trở về, Đào Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-thong-cua-cuc-cung-sinh-doi/10790/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.