Ngày Thẩm thị diễn ra cuộc họp quan trọng, Thẩm Triết mang vẻ mặt căng thẳng và mệt mỏi ngồi ở vị trí cao nhất, lắng nghe ý kiến của mọi người. Hôm nay có hơn tám cổ đông nhỏ lẻ không đến tham dự, bình thường bận rộn, họ cũng sẽ vắng mặt, không lạ gì cả.
Cuộc họp diễn ra được một nửa, khi Thẩm Triết bắt đầu đề xuất kế hoạch mới để cứu vớt tình hình công ty, cửa đột nhiên vang lên âm thanh cộc cộc rất nhỏ.
Trợ lý của Thẩm Triết mở cửa bước vào, còn chưa chờ ông nổi giận đã vội vàng ghé tai ông:
“Tổng giám đốc, không ổn rồi.”
“Chuyện gì nữa?” Thẩm Triết thật sự không chịu được cái cách nói mập mờ này, việc quan trọng gì, sao không nói thẳng ra chứ?
Đúng lúc ấy, tiếng giày cao gót khe khẽ vang lên. Thẩm Nguyệt mặc một bộ vest trắng đơn giản bước tới, mỉm cười chào hỏi:
“Xin lỗi, tôi đến muộn.”
Lâm Cường ở phía sau bước lên giúp cô kéo ghế, khi cô ngồi xuống, người ở đó đều im thin thít không nói được lời nào.
Sự xuất hiện bất ngờ của Thẩm Nguyệt khiến Thẩm Triết tức giận:
“Ai cho nó vào đây? Hả? Bảo vệ đâu!”
Vừa gặp mặt đã muốn đuổi Thẩm Nguyệt đi, trước kia còn tốt, bây giờ Thẩm Triết không có cái quyền đó.
Thẩm Nguyệt đã dùng một phần ba số tiền mà mẹ con cô dành dụm mấy năm qua để lấy được vị trí này, trở thành một trong những cổ đông có tiếng nói nhất của Thẩm thị. Cô phất tay ý bảo Lâm Cường giải thích giúp mình, nhưng trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-me-va-bao-bao-tro-ve-roi/1648417/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.