Buổi họp báo thành công tốt đẹp, một lần nữa, Thẩm Nguyệt để cho những người trong công ty và bên ngoài biết được khi đối mặt với bất kỳ ai đều phải thận trọng. Đừng có ngu ngu ngơ ngơ hại người, đến lúc ấy trộm gà không thành còn mất thêm nắm thóc.
Một loạt bài báo bị Lệ Tư Dạ cho người đẩy lên, khắp nơi đều có tin tức khiến người ta lau mắt mà nhìn ấy. Bên dưới không còn là những lời mắng nhiếc lăng nhục và than vãn nữa mà biến thành chốn để hối lỗi.
“Tôi trách oan cô ấy mất rồi….”
“Rốt cuộc là sao vậy? Có mỗi chuyện ăn cắp cũng làm ầm lên báo, thật nhảm nhí!”
“Vẫn không nên để miệng đi quá xa.”
“Ngay từ đầu tôi đã cảm thấy chuyện này có vấn đề, muốn chờ có thông báo chính thức từ công ty hay bằng chứng xác thực mới lên tiếng, còn mấy người thì hay rồi, ăn ở không rảnh rỗi, ở nhà gõ phím tạo nghiệp!”
Thật ra trong lòng mỗi người đã chửi mắng Thẩm Nguyệt ít nhiều đều có chút áy náy, nhưng rất nhiều người lựa chọn im lặng để trốn tránh, số khác thì mặt dày không tin vào thứ bằng chứng trong tay cô.
Đối với thái độ của họ, Thẩm Nguyệt thật ra chẳng thèm quan tâm. Cái cô quan tâm là phản ứng của mọi người về bộ sưu tập của mình, cho nên cô ngồi chắt lọc bình luận mà xem.
Thời gian này, Thẩm Tư Hạo cũng đã biết hết tất cả những gì mommy làm, ban đầu cậu còn định đánh sập mấy trang báo lá cải dám phao tin đồn nhảm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-me-va-bao-bao-tro-ve-roi/1648410/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.