Việc tìm kiếm bằng chứng không có kết quả khiến Thẩm Nguyệt hơi thất vọng một chút, nhưng khó khăn này chẳng qua chỉ là thử thách nhỏ trong công cuộc trả thù của cô, còn chưa thể làm cô nản lòng.
Về đến nhà vào lúc mười giờ tối, Thẩm Nguyệt nhìn thấy Thẩm Tư Hạo mặc đồ ngủ hình gấu đang ôm gối nằm trên sofa chờ cô. Nghe tiếng mở cửa, thằng bé ngẩng đầu lên nhìn, mang vẻ mặt ngái ngủ bò xuống ghế rồi chạy tới.
“Mẹ về rồi!”
“Không cần chờ mẹ đâu, con nên đi ngủ sớm, nếu thức khuya, sau này sẽ lùn lắm đó.” Thẩm Nguyệt xoa xoa tóc con trai, trong lòng xót xa.
Bởi vì chỉ có hai mẹ con họ nên mỗi lúc cô ra ngoài, Thẩm Tư Hạo phải ở nhà một mình, vừa cô đơn vừa buồn tẻ. May mắn là thằng bé hiểu chuyện, không bao giờ làm cô thấy phiền lòng.
Thẩm Tư Hạo bám dính trên người cô như một con gấu Koala, lẩm nhẩm kể về chuyện mình làm hôm nay cùng chú chó Collie.
Hai mẹ con ôm ấp yêu thương một lát, Thẩm Nguyệt bế thằng bé về giường rồi cười nói:
“Dạo này con nặng hơn rồi đó.”
“Con đang tuổi ăn tuổi lớn mà, hì hì.”
Nhìn con trai cười ngây ngô, Thẩm Nguyệt không đành lòng kéo thằng bé vào chuyện của người lớn, nhưng cô biết con trai rất giỏi tìm kiếm thông tin, cũng được tính là một thiên tài máy tính, vì vậy lên tiếng nhờ vả:
“Mẹ có chuyện này muốn nhờ con một chút.”. đam mỹ hài
“Chuyện gì ạ?”
Đôi mắt đang lim dim của Thẩm Tư Hạo lập tức mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-me-va-bao-bao-tro-ve-roi/1648401/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.