Ở khi biết được cô yêu đương ở đại học, anh còn khờ dại nghĩ, nếu chính mình không ở bên người cô, nếu có người có thể tạm thời thay thế mình tới chiếu cố cô, như vậy trong lòng anh cũng có thể yên tâm không ít. Chờ sau khi anh trở về, anh có lòng tin dùng mười mấy năm tình cảm tới vãn hồi cô.
Nhưng mà sự tình phát triển xa xa ra ngoài dự đoán của anh, mẹ mất, bạn trai rời đi, mà ngay sau đó Điền Kỳ Kỳ cũng biến mất ở trong phạm vi tin tức của anh. Vài năm sau trong lúc vô ý tìm được cô, lại thấy được đứa bé đáng yêu mà lanh lợi bên người cô. Anh có quá nhiều quá nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng cuối cùng đều không hỏi gì. Đôi mắt tỏa sáng đen như mực giống như ngọc thô chưa mài dũa của Điền Bảo Bảo lay động tâm hồn anh, làm anh không chút do dự tiếp nhận bé. Sau đó, mãi cho đến hiện tại……
Xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn Điền Kỳ Kỳ và Điền Bảo Bảo ngồi ở trong xe anh, bộ dáng hai mẹ con ngẫu nhiên vui đùa ngẫu nhiên đánh nhau, làm trong lòng anh chợt sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn. Anh thật hy vọng con đường này không có điểm cuối, liền vẫn luôn đi như vậy…… khóe môi xinh đẹp cố ý vô tình phác hoạ ra một nụ cười nhẹ, nhàn nhạt mà biến mất ở trong ánh mặt trời nhàn nhạt trong sáng……
Khắp nơi trong công viên trò chơi đều là cảnh tượng bọn nhỏ truy đuổi vui đùa ầm ĩ, Điền Bảo Bảo vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045374/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.