“Mau lại đây. Cô nên biết, mỗi một nhà thiết kế, nếu tác phẩm của họ bị phê bình nhiều thì cần phải coi lại, có lẽ chính mình mới là thứ chưa thích hợp.” Lâm Dật nhìn bộ dáng ngây ngốc của Điền Kỳ Kỳ, trực tiếp giật lấy bản thiết kế trên tay cô.
Điền Kỳ Kỳ đứng hình, câu nói kia của anh cứ quanh quẩn mãi trong đầu. Trước giờ cô bị anh phê bình nhiều như vậy, cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng câu nói đó khiến cô có chút hoài nghi về năng lực của bản thân.
Lâm Dật nghiêm túc nhìn chăm chú bản thảo mà hôm qua cô tăng ca để hoàn thành nó, ánh mắt quá nghiêm khắc làm trong lòng Điền Kỳ Kỳ có chút căng thẳng. Sợ anh vừa mở miệng lại làm sụp đổ tâm cô.
Trước giờ cô cũng biết người đàn ông này có sức hấp dẫn rất lớn, cho dù là lúc đang làm việc. Dáng người cân đối, vẻ mặt rất nghiêm túc, mọi cử chỉ đều ung dung tao nhã, khiến cho người khác không thể rời mắt được. Văn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng lật bản thảo của anh.
“Nhìn đủ chưa?” Lâm Dật vừa ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt mơ màng của cô, nhìn anh chằm chằm. Lâm Dật ho nhẹ một tiếng, nói với giọng điệu ngông cuồng. Mỗi lần nói chuyện cùng cô, cô đều cúi đầu rũ mắt, giờ thấy cô nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, bỗng nhiên có ý nghĩa không muốn gọi cô tỉnh lại. Không biết cô suy nghĩ gì khi nhìn anh chăm chú như vậy?
Nghe được âm thanh trầm thấp như ngọc của anh, Điền Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045340/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.