“Dì ơi, con muốn uống nước trái cây vị dâu. Dì lấy giúp con với ạ.” An Tiểu Mễ kêu khát, mà Điền Bảo Bảo lại muốn tỏ vẻ mình galang nên chủ động đi lấy nước. Thế nhưng cậu nhóc với không tới, cho nên đành phải nhờ người khác giúp đỡ.
Phạm Thiên Du rũ mi nhìn đôi bàn tay nhỏ túm lấy váy mình. Lúc cô ta cầm ly nước trái cây trên tay mới phát hiện đứa bé kia chính là Điền Bảo Bảo.
Lại nghĩ tới chuyện Điền Kỳ Kỳ ở bên kia khiêu vũ ăn ý với Lâm Dật, còn mình thì ngồi đây một mình, đúng là nhục nhã. Phạm Thiên Du tức giận, đôi mắt xinh đẹp vì hận thù mà trở nên dữ tợn. Khóe miệng cô ta nhếch lên, ánh mắt quét xung quanh, rồi nhanh tay đổ nước trong ly vào hết váy của mình.
“A, đứa bé này, tôi có lòng tốt đưa nước trái cây cho cháu. Tại sao cháu lại hất ngược vào tôi?”
Phạm Thiên Du ra vẻ kinh ngạc mà nhìn Điền Bảo Bảo, rõ ràng là tự làm nhưng lại đóng vai người bị hại vô cùng oan ức, đáng thương. Kỹ thuật diễn xuất của ả ta thật sự là xuất quỷ nhập thần.
Điền Bảo Bảo vô tội nhìn Phạm Thiên Du tự biên tự diễn, “Rõ ràng chính là dì tự hất ly nước đó vào người của dì. Tại sao lại nói là con làm?”
Điền Bảo Bảo chớp chớp mắt, không chút sợ hãi mà liếc Phạm Thiên Du. Cái dì này xinh đẹp như thế mà lại nói dối không chớp mắt.
“Đã làm sai mà còn dám giảo biện. Chẳng lẽ mẹ cháu không dạy cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045324/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.