Phạm Thiên Du mở to mắt ra nhìn anh, trong con ngươi màu đen tràn đầy khát vọng. Ở dưới thân của Lâm Dật, cô ta càng thêm điên cuồng.
Cô chủ động dụ dỗ, hi vọng người đàn ông trên người có thể chiếm lấy cô một cách mãnh liệt.
Bàn tay to lớn thô bạo xoa bóp lấy mông của cô, liếc xuống thấy cô nhíu mày, nên giảm nhẹ lực đạo.
Lâm Dật đưa vật đàn ông của mình vào, ngay lúc cô đau đớn hét lên thì cúi người xuống, hôn nhẹ nhàng môi cô trấn an…
“A! Dật….. đừng…dừng lại….” Tiếng thở dốc nặng nề, giọng nói mê hồn khiến người ta sa đọa vang lên, hai người càng thêm hứng thú. Mồ hôi túa ra
đầm đìa.
Một lúc sau, hai thân thể cùng giật mạnh, giống như sợi dây đàn căng đến mức sắp đứt…
Sau khi xong việc, Lâm Dật vào phòng tắm, rửa sạch thân thể của mình. Lúc ra khỏi phòng thì thấy Phạm Thiên trên giường đã ngủ say.
Lâm Dật mở ngăn tủ lấy ra một viên thuốc, rồi đánh thức người trên giường dậy.
“Dật, em mệt quá à.” Phạm Thiên Du mắt còn nhắm, mơ màng nói.
“Ngoan, uống cái này đã.” Lâm Dật đỡ cô dậy, đưa ly nước đến bên môi của cô ta.
Ly nước lạnh kích thích giác quan của Thiên Du, rồi chợt ý thức được việc gì đó. Cô trợn tròn mắt nhìn viên thuốc trên bàn tay anh, cơn buồn ngủ cũng theo đó tan theo mây khói.
“Không, Dật, em không uống đâu. Chúng ta sinh con đi, được không? Không phải anh rất thích trẻ con hay sao?”
Trước đây một phần vì muốn giữ cho dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045316/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.