“Lâm Dật, đây là con trai mày à?” Mạc Vũ Sâm mới vừa nhận được điện thoại của Lâm Dật, nên ở phòng khám chờ anh. Mạc Vũ Sâm không hề nghĩ rằng, người đàn ông luôn luôn lạnh nhạt với mọi người, nay lại ôm một cậu nhóc đi khám bệnh.
“Đừng có nói xàm nữa, kiểm tra xem thằng nhóc có bị gì không đi! ” Lâm Dật lạnh lùng nói.
“Không tin thì cậu cứ đưa cho ba Lâm xem đi, nhìn đôi mắt nè, cái mũi nè, cứ như là được đúc ra ấy.” Mạc Vũ Sâm vô tư mà nói, không hề chú ý đến sắc mặt đang dần biến hoá của Điền Kỳ Kỳ.
“Khụ khụ……” Điền Kỳ Kỳ cố ý ngắt ngang lời anh ta. Trên thực tế, Điền Bảo Bảo thật sự có phần giống với Lâm Dật. Nếu Điền Bảo Bảo ốm đi một
chút, nhìn qua là sẽ thấy giống nhau. Nhưng thằng nhóc bây giờ lại hơi đô con, chỗ nào chỗ nấy đều đầy thịt, rất khó nhìn ra. Là do thằng nhóc hơi đô con, mấy cái góc mặt đầy thịt, rất khó nhìn ra. Con mắt Mạc Vũ Sâm tinh tường thật, Điền Kỳ Kỳ trừng mắt nhìn anh ta một cái, chửi thầm trong bụng.
“Tao đem thằng bé đến kiểm tra chứ không phải đến để cho mày bói toán. Đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi.” Từ giọng điệu của Lâm Dật có thể nghe ra quan hệ của họ không bình thường. Mặc dù lời nói khó nghe, nhưng vẫn có ý châm chọc. Nếu là người khác, chắc Lâm Dật lười chẳng thèm nói.
Mạc Vũ Sâm bĩu bĩu môi, rồi cũng bắt đầu kiểm tra cho Điền Bảo Bảo.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045300/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.