Editor: Heo Cute và Khánh già
Chiếc máy bay chậm rãi đáp xuống sân bay quốc tế Ninh Thành.
Bảy năm rồi, Điền Kỳ Kỳ mới được lại hô hấp trong không khí quen thuộc này. Tham lam hít lấy hít để, Điền Kỳ Kỳ cảm thấy thoả mãn vô cùng.
Điền Bảo Bảo ở bên cạnh nhìn qua, ánh mắt vô cùng ghét bỏ biểu hiện của Điền Kỳ Kỳ.
Lúc trên máy bay nghe được người ta thông báo sắp đáp xuống, cậu nhóc liền đẩy cái kính râm đang ở trên đầu xuống dưới mắt. Đây chính là quà sinh nhật mà chú Dịch Thần đã tặng cho cậu à. Nghĩ đến mình sắp được gặp chú Dịch Thần ở Trung Quốc, tâm tình cậu nhóc sung sướng vô cùng.
Cái kính râm hơi to, che hơn gần nửa khuôn mặt của Điền Bảo Bảo, nhưng không làm ảnh hưởng đến khí chất của cậu nhóc. Những người đi ngang qua Điền Bảo Bảo đều ngoáy đầu lại nhìn. Nhận ra được điều đó, cậu hãnh diện vô cùng, tung tăng nhảy nhót.
“Mẹ, con muốn đi vệ sinh!”
Vấn đề sinh lý này yêu cầu Điền Bảo Bảo giải quyết ngay lập tức.
“Thật là! Lúc nãy ở trên máy bay sao không giải quyết đi!”
Điền Kỳ Kỳ lẩm bẩm miệng, nhíu nhíu mày. Từ trước tới nay, mười người gặp thì sẽ có mười một người nghĩ là cô hai mươi tuổi. Không ai có thể nghĩ tới Điền Kỳ Kỳ lại là một bà mẹ có đứa con bảy tuổi. Khó trách Điền Bảo Bảo vẫn thường lắc đầu nói rằng: “Đầu óc thì “ngu” thơ, mặt thì non nớt, quá lừa tình!”
Nhưng nói thì nói vậy thôi, Điền Bảo Bảo vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-bi-me-bo-roi/1045281/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.