Ánh sáng mặt trời mỏng manh chiếu xuyên qua rèm cửa sổ, chiếu lên hai thân thể đang nằm ở trên giướng, hiện lên hương vị ái muội . 
Đau. . . 
Giống như toàn thân bị ô tô nghiền nát, rốt cuộc cũng không thể tìm thấy chỗ nào nguyên vẹn trên da thịt trắng nõn kia. 
Hàn Mộ mở hai mắt, nước mắt lẳng lặng chảy xuống. 
Thân thể không được che chắn, cô đã hoàn toàn mất đi sự trong sạch bấy lâu rồi. 
"Ưm. . ." Từ trong mộng, người con trai nằm bên cạnh rên rỉ một tiếng khiến Hàn Mộ run lên. 
Người con trai này còn chưa đi, hắn đang còn ở đây. . . 
Hàn Mộ cảm thấy sợ hãi. Cả đời này cô sẽ không bao giờ quên cái vuốt ve cùng sự chà đạp nhục nhã mà hắn đem lại. 
Loạn xạ lau đi nước mắt trên mặt, Hàn Mộ tránh người con trai đang ngủ say trên giường, sờ soạng quần áo của mình. 
Đột nhiên, đầu ngón tay chạm vào một vật lạnh lẽo. 
Hàn Mộ cả kinh, tim đập rộn lên. 
Súng! 
Cô đụng đến một khẩu súng! 
Cô là người mù. dღđ☆L☆qღđ Dĩ nhiên súng là một vật xa lạ đối với cô. Cô cũng không muốn đụng đến thứ nguy hiểm này. Nhưng mà, dù cô không thích, nhưng em trai của cô - Hàn Phong lại cực kì thích. 
Có một lần, Hàn Phong còn cầm một khẩu súng về nhà, muốn cô sờ thử xem, còn nói là nó rất vất vả mới kiếm được. 
Cô không thích em trai mình tiếp xúc với mấy thứ này, cô tịch thu súng của nó. Vì thế, Hàn Phong cãi nhau với cô một thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/554792/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.