Toàn bộ mọi người đều chấn động bởi động tác của Mặc Thâm Dạ. Mặc Tử Hàn cùng Mặc Hình Thiên kinh ngạc nhìn mặt của hắn, vẫn còn sững sờ chưa lấy lại được tinh thần, Chung Khuê khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nhìn hắn cầm súng chỉ vào đầu mình.
"A......" Hắn đột nhiên cười, có chút châm chọc nói:" Lần này là lần thứ hai cậu dùng súng chĩa vào đầu của tôi rồi!"
"Mau nói cho tôi biết ông nhốt Tử Thất Thất ở đâu, nếu không tôi sẽ nổ súng đó!" Mặc Thâm Dạ lạnh lùng nói, hai mắt của hắn nhìn chằm chằm hai mắt của Chung Khuê, mà ý chí trong hai mắt của hắn vẫn tràn đầy không thay đổi.
Lúc hắn quyết định quay trở về nước, Phương Lam cũng đã nhiều lần dặn dò hắn phải bảo vệ Tử Thất Thất cho thật tốt, tuyệt đối không để cô ấy xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho nên hắn không thể để Tử Thất Thất gặp chuyện không may. Coi như những lời hắn vừa nói không phải là giả, nhưng trong lòng của hắn cũng còn chút hoài nghi, Tử Thất Thất có thể tự giải thoát cho chính mình hay không? Cho nên bất luận thế nào, cho dù Chung Khuê là ân nhân dạy bảo hắn khôn lớn, thì hắn cũng phải ép ông ấy khai ra vị trí của Tử Thất Thất.
Chung Khuê kiên định chống lại tầm mắt của hắn, mỉm cười nói: "Cậu muốn bắn chết tôi? Cậu có thể nhắm ngay trái tim của tôi mà nổ súng!"
Mặc Thâm Dạ nghe hắn nói, cảm thấy có chút nặng nề, tay cầm súng đột nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269076/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.