Đôi mắt trong veo của Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt xảo quyệt của Chung Khuê, tới gần ông ta vênh váo hung hăng nói, "Tôi đã tới rồi, ông bây giờ có thể thả bà ấy đi được chứ?"
"Dĩ nhiên!" Chung Khuê rất sảng khoái đáp ứng, nhưng nụ cười lại mở rộng, "Chỉ là...... Tôi để bà ta tự do thì cô phải trói chặt tay chân giống như bà tay!"
Mày Tử Thất Thất cau chặt lại.
Tính cách lão hồ ly vẫn xấu xa như trước, thích đùa bỡn người ta, thích nhìn người ta tức giận, nổi nóng, phẫn nộ, nhưng lại không thể nào tỏ ra ở bên ngoài.
"Được!" Cô mở miệng đáp ứng.
Chung Khuê hài lòng nhìn cô, khẽ vỗ tay.
"Bốp ——" Người đàn ông đứng bên cạnh Mộng Thiến Tâm lại tức cởi trói cho bà, sau đó dùng chính sợi dây đó trói chặt tay chân Tử Thất Thất lại.
"Tôi lần đầu tiên thấy cô nghe lời như thế đấy, chỉ là cô yên tâm đi, mặc dù tôi là người thích lật lọng, nhưng lần này tôi sẽ không lừa cô, tôi sẽ đưa người phụ nữ này hoàn hảo vô khuyết trở về, dù sao chọc phải cảnh sát, đối với tôi mà nói cũng không phải một chuyện tốt!" Chung Khuê nói xong liền vẫy vẫy tay với hai người kia.
Hai người hiểu ý tứ của ông ta, lập tức kéo Mộng Thiến Tâm dậy đi tới cổng chính nhà máy.
"Đừng...... Đừng bắt tôi...... Các anh muốn làm gì...... Các anh muốn giết tôi sao...... Thả tôi ra...... Thả tôi ra...... Thả ra......" Mộng Thiến Tâm hoảng sợ vừa nói vừa vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269074/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.