Cẩn thận Tử Thất Thất?
Nghe được những lời này, Mặc Tử Hàn hơi kinh ngạc.
"Lời này của anh là có ý gì? Tại sao muốn tôi cẩn thận Tử Thất Thất?" Hắn có chút hốt hoảng hỏi tới, nhưng là Lãnh Mạc Nhiên đã hoàn toàn ngủ thiếp đi.
Hắn gục xuống bàn, thỉnh thoảng nỉ non, "Cẩn thận cô...... Cẩn thận...... Uống...... Uống nữa...... Tôi sẽ không nương tay...... Tôi nhất định phải tóm được anh...... em trai....em trai... em trai của tôi...."
Nghe hắn hoàn toàn không nghe được, Mặc Tử Hàn cau mày, đưa tay khe khẽ đẩy đẩy bả vai nói, nói, "Này, anh không sao chớ? Nhà anh ở đâu à? Còn nữa anh mới vừa nói là có ý gì? Anh tỉnh tỉnh a...... Tỉnh......"
Lãnh Mạc Nhiên ngủ mặt đỏ bừng, hoàn toàn không có biện pháp đánh thức hắn.
Mặc Tử Hàn nhìn mặt của hắn, thật sâu thở dài, sau đó đứng lên đi tới cửa phòng, mở cửa ra nói, "Phục vụ viên, đi vào giúp tôi mang người đàn ông này đến khách sạn!"
"Dạ!" Người nam phục vụ trẻ tuổi lập tức bước nhanh đi tới, đỡ thân thể nặng nề của Lãnh Mạc Nhiên.
Mặc Tử Hàn nhìn toàn thân hắn xụi lơ, chân mày lại một lần nữa trầm trầm nhíu lại.
Hắn nói muốn mình phải cẩn thận Tử Thất Thất, chẳng lẽ là bởi vì chuyện con Chíp? Chẳng lẽ Tử Thất Thất tìm con chíp là muốn giao cho hắn chứ? Như vậy Tử Thất Thất chẳng lẽ là nghĩ...... Không đúng không đúng không đúng! Mặc Tử Hàn đột nhiên nhắm lại hai mắt của mình, để cho mình tỉnh táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269071/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.